Label Cloud

Wednesday, December 27, 2006

Xmas - Xmas - Day of playing

[ 24.12.2006 ]


Yeah, cuối cùng, sau đúng 365 ngày, ngày Noel cũng quay lại cùng bao nhiêu niềm vui (vui nhất là kết thúc kiểm tra HK I). Hôm nay cũng là ngày đầu tiên trong chuỗi ngày ăn chơi đáng nhờ trong đời. Chỉ vỏn vẹn trong 1 ngày, mình đi an chơi tới 3 show, trong đó show thứ 2 còn có ca 2. Đây là phần tường thuật gián tiếp cuộc vui ngày Xmas.

.:Show 1st:. - .:Ăn sáng:.

Hôm qua đã hẹn chị Nhi, là sáng nay 7:30 khởi hành đi ăn sáng. Mình để đồng hồ từ 6:30. Đúng giờ, đồng hồ reo..., bật dậy, như phản xạ tự nhiên, tắt chuông rồi ngủ tiếp, laughing. Mở mắt lần 2, là đúng 7:05, bật dậy, lần này là bật dậy luôn, chạy đi đánh răng rửa mặt, đón chào ngày mới, hôm nay hẳn sẽ rất dài.

Xong xuôi, anh chàng nhà mình leo lên "tổng hành dinh" chọn một "cánh". Chà, cuối cùng thì đã chọn được một bộ (bộ đầu tiên nhìn thấy, cho nó nhanh). Gắn thêm cái giày khủng bố, cái áo lạnh vào,... úi chà chà, "ấy ấy" phết laughing :">.

Leo lại xuống nhà, đợi mà chả thấy chị ấy đâu. Cuối cùng chị ấy gọi cho mình, bảo mình ra cửa. Thế là 2 người khởi hành đi ăn. Bà chị dẫn ra cái quán bún Ty (chả hiểu sao lại đặt tên là Ty nữa confused). Mình chơi một tô bún cá ngừ laughing chưa bao giờ an nên gọi thử. Tưởng gì, ai ngờ miếng cá có tí xíu, chém bên trái, chém bên phải, chém trên, chém dưới, chả trúng miếng thịt nào :">, chán. Ăn xong chạy ù về nhà, chuẩn bị đi show thứ 2.

.:Show 2nd:. - .:Phú Mỹ Hưng:.

Vào nhà, lấy điện thoại và cái máy chụp hình quăng đại vào balo, chạy tiếp ra trạm xe buýt. Ra tới nơi, chả thấy bóng ma nào cả, gọi điện cho Ú à. Ú à bảo là đang tới, cúp máy. Vài giây sau, thấy nguyên đám mò tới. Chà có mỗi bà Hạnh với bà Tuyền là quen thôi, à, còn ku Thông CTIN và ku Khánh CT nữa.

Vào chuyện trò một lúc thì xe 27 tới, cả bầy leo lên xe, ngồi kế bà Hạnh (để còn nghe Ipod của bả ...mượn nữa chứ ). Sau vài phút làm quen, mình nhận thấy, mình chỉ quen có Lê Mai nữa thôi (cùng dân 5/3, mà sao mình cũng chả nhớ trời ). Hôm nay gặp phải bà tiếp viên xe buýt khó tính, làm mất cả vui. Đến Bến Thành, nguyên bầy lại có thêm một pha hành động, nhảy lên cái xe 102 ra Phú Mỹ Hưng. Xe đang vội, không nhanh thì ở lại luôn. Chả hiểu tại sao, cái ve xe nó lên tới 4k lận. Trên xe, thấy ai cũng nói chuyện ăn chơi, có mỗi mình mình với bà Hạnh ngồi kế nhau, nói chuyện Lý Hóa ko : khó hiểu thật.

Tới PMH, ngay toàn nhà Lawrence S'ting, xe buýt dừng lại, cả bầy kéo nhau xuống. Xuống dưới đã thấy bà Phương chờ sẵn. Sau màn chào hỏi, là màn kêu taxi. Hai chiếc, 4 và 7 chỗ, vừa đúng 11 người. Chà, ông tài xế làm việc ở đây mà còn không biết đường mới ghê. Lòng vòng một hồi cũng tới được nhà Nam Phương. Nhà thì đẹp, to, cao, nhưng rất tiếc, xung wanh đồng không mông quạnh, chán chết, nhà lại nhiều ruồi nữa. Vào phòng của Nam Phương thấy choáng ngợp bởi cái kiểu đồ làm đẹp của bả. Máy vi tính trông thì đẹp, nhưng không biết xài cũng bằng không.

Nghỉ ngơi tí xíu ở nhà Nam Phương, cả đám kéo nhau ra cái công viên vô danh ở trong PMH, trong này nhà đẹp, đất rộng, chỉ có cái là ít người, nhìn lại nhiều khi tưởng đang ở giữa bãi tha ma hơn là trong một khu đô thị mới. Quậy phá trong công viên tới mức bảo vệ tới bắt dẹp quả bóng mới thôi. Sang phần chụp ảnh, chụp vài tấm rồi lại quay lại nhà Nam Phương. Nhân tiện chỉ cho bà Hạnh mấy cái body language hee hee. Tới nơi, cả đám chuẩn bị ăn trưa. Cái đám này đúng là quậy hết sức, mà cũng rất là vui. Ngồi ăn với chúng nó mà mình cười đứt ruột, chả ăn được nhiêu. Lúc ăn, ngồi kết anh chàng tên Thắng - bf của Phương hee hee. Hồi đó nghe kể về anh chàng này, cứ tưởng là ghê gớm lắm chứ, ai ngờ, không có gì nổi bật.

Ăn no rồi lại ngủ. Nói là ngủ chứ chả ngủ được gì, 11 mạng nhét vào một cái phòng, có chỗ ngồi là quý rồi, đâu ra chỗ ngủ. Đành phải thức mà nghe Ipod với bà Hạnh. Cả buổi chỉ toàn đi với Hạnh, tại thực sự thì mình còn quen ai nữa đâu, Tuyền thì suốt ngày đi theo Phương. "Ngủ" tới 1:30, bày đàn kéo nhau ra SuperMarket chơi. Cả 11 đứa mà đẩy lên 1 cái xe 7 chỗ. Thế mà vừa, tài thật. May là trong PMH ít công an giao thông, nếu không thì chết. Bò ra khỏi xe thấy thật nhẹ nhõm, hít thở tí không khí trong lành trước khi vào bên trong siêu thị.

Trong siêu thị, chán khinh khủng, không có gì có thể thỏa mãn nhu cầu giải trí của mình được, máy chơi game thì vừa đắt vừa cùi bắp. Chả chơi được gì, lại kéo nhau về. Ra tới của siêu thị, có ngay một trạm xe bus, và cũng có hẳn một chiếc bus đang tới. Chỉ có một cái không may là cái xe khốn nạn đó không ngừng lại khi cả bày ngoắc. Thế là ngồi thêm 20' nữa để đợi cái xe tiếp theo lên. Òa, về tới thành phố thấy nhẹ cả người. Vào trung tâm điều hành để mua tem xe buýt tháng sau nhưng chưa có, đành phải về xe về, kết thúc cuộc vui sớm.

Tới Mai Lan, đi cùng Hạnh về nhà mình, uống nước, rồi xách xe đạp chở mụ Hạnh đi mua sinh tố rồi chở bả về luôn. Lần đầu qua nhà bả, đường đi vòng vèo vòng vèo, nhìn là choáng. Đưa bả về xong lại vòng vèo chạy ra. Về tới nhà, gục luôn, chỉ kịp uống li sinh tố mới mua, chưa kịp uống cà phê luôn.
Tỉnh dậy, đầu óc còn oong oong. Xuống bếp, nốc một ly cà phê để tỉnh táo lại, rồi còn đi chơi thêm ca nữa chứ.

.:Show 3rd:. - .:The M.A.D. team:.

Lâu lắm rồi mình mới có cơ hội gặp lại Hiền và Hương, mấy người bạn M.A.D. hee hee (Meet at Đà Lạt). Lúc đầu chỉ tính đi 4 đứa thôi, mà về sau, phát sinh thêm 3 người nữa. Thôi kệ, đông vui mà. Lúc đó không tính tới chuyện, càng đông càng chờ lâu. Hẹn 5:30 mà tới tận gần 6:30 mới có mặt đông đủ.

Lên đường, theo dự định là lên rạp ở Tân Sơn Nhất coi phim. Đường đông, đi lâu wá. Tới nơi thì người ta bảo, 8:00 mới có phim vui. Mà nếu thế thì Hiền và Hương không kịp về, thế nên ...kế hoạch của anh Tùng đã bị phá sản. Cả đám kéo nhau đi ăn, tìm được một cái tiêm tên là BAMI - chuyên bánh mì các loại. Ăn trong đó, tuy hơi đắt, nhưng mà ngon. Ăn cho đã vào, ngồi nói chuyện, lấy sức, để còn tiếp tục đạp xe về. Về nhà, gửi xe vào, rồi cả đám, lại tiếp tục chạy sang nhà thờ để mượn cảnh chụp người. Chưa có tấm nào đàng hoàng, toàn chụp lén, chụp đểu thì máy nó hết pin. Thì ra sáng nay mình cắm lỏng, nên nó không charge được miếng nào. Tiếc ghê, còn nhiềi cảnh đẹp hơn nữa cơ. Nhưng đành phải dắt nhau về.






.:Show 4th:. - .:Đi ngủ:.

laughing Thế là hết một ngày noel dài và vui vẻ

No comments:

Followers

Blog Archive