Hôm nay tiếp tục chuỗi ngày ngủ nướng, thật là sung sướng, giá mà ngày nào cũng được ngủ thế này nhỉ. Dạy ăn uống xong ngồi học bài KT một lát, thấy không có gì nhiều ngoài mấy câi hỏi phụ. Online tìm người trợ giúp. Cuối cùng cũng tìm được đáp án của một câu nữa. Trưa đi học sớm (T.Anh hẹn thế, nhờ mang vác cái gì đấy). Ả tới trễ 5' miss 1 chuyến. Thì ra mang bánh sn cho S.O. (SomeOne hay Special One tùy thích). Xuống xe thì trời đổ mưa (ảnh hưởng của bão Durian ấy mà), thế là cái dù phát huy tác dụng (lần đâu cũng như lần cuối trong mùa mưa bão này). Đến trường sớm mà chả có gì làm, chán thật. Tiết Hóa, cô phát bài 1 tiết, lần này hơn 5đ so với lần trước nhưng xét ra thì vẫn chót lớp. Môn Hóa này chấp nhận thất bại rồi. Giờ kiểm tra HK môn Kỹ Thuật nhẹ nhàng và êm ái, đề khá dễ, làm tí là xong, check đi check lại, chắc là perfect. Cuối giờ, thầy thu bài xong thì cũng là lúc thầy phát bài 15 ra. Cả tổ 9-10, riêng mình 7. Tức quá, rõ ràng là thầy không hiểu ý mình viết. Nhưng ko kịp kiện cáo gì cả thì thầy đã bốc hơi rồi, để tuần sau nói vậy.
Phóng vù ra trạm xe buýt, lên ngay chuyến đầu về. Xe vắng, ngồi cuối xe, nhìn ra cửa sổ (nghe thật là lãng mạn). Lúc đó trong đầu vụt qua rất nhiều ý nghĩ. Đa số là về điểm số. Với tình trạng này, chỉ còn hy vọng trong top 25 mà thôi. Nhưng 25 hay bao nhiêu đi nữa cũng không phải vấn đề, quan trọng là hs gì thôi.
Về nhà, ăn no, tắm mát rồi ngồi nghiên cứu tiếp cái html + xml trong Blogspot. Mém tí nữa là bị dính 1 con virus rồi. Chà dạo này chúng nó hoành hành ác quá, blogspot mà chúng cũng không tha. Thế là một ngày đen tối đã qua. Mai lại phải vào trường họp Ban Cán sự.
No comments:
Post a Comment