Label Cloud

Showing posts with label Friends. Show all posts
Showing posts with label Friends. Show all posts

Sunday, January 25, 2009

Thứ gọi là kỷ niệm

[ 25.1.2009 ]

Tất niên, tới đúng ngày cuối năm mình mới bắt đầu đi dọn phòng. Mà gọi là dọn phòng cho nó lớn lao thôi, chứ thật ra tới giờ mới dọn đc 1 cái hộc tủ. Một cái hộc tủ đặc biệt. Trong đó đựng duy nhất một thứ gọi là kỷ niệm. Hình như từ năm 2002 mình đã bắt đầu cất tất cả thiệp từ noel và sinh nhật cũng như các loại thiệp khác vào một chỗ. Cho tới ngày hôm nay thì nó cũng gần đầy. Mà ko sao, đầy thì mình chuyển sang tủ khác to hơn. Here are some records:

Người tặng nhiều thiệp nhất: Đồng giải nhất Má Phương và Tuyền XĐXĐ (xấu đau xấu đớn). 3 năm ở LHP, Xmas năm nào má cũng tặng con những tấm thiệp đẹp nhất :*.

Tấm thiệp nặng nhất: Noel 2007 của June. Am I still your best?"

Tấm thiệp nhỏ gọn nhất: Noel 2006 của Milu

Sẽ ko có giải thưởng tấm thiệp đẹp nhất, vì tấm nào cũng đẹp cả.

Ngoài ra còn có

lời chúc của Trâm ngày ra trường:

Con heo :@) của Lan hồi sn 17

Lời chúc sn của cô Hà

và nhiều kỷ niệm khác. tại đây.

Hy vọng năm mới tới sẽ quét đc mấy cái xui xẻo của năm cũ. Năm nay không nhắn tin chúc Tết mấy bạn được rồi.

Saturday, October 18, 2008

FU - Rèn luyện tập trung

Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại

Đã 26 cái thiên thu rồi chưa viết blog. Hôm nay xin tường thuật lại 26 ngàn năm làm tù nhân chính trị của mình tại trường giáo dục quốc phòng QK7. Trước hết phải kể đến những cái thường nhật nhất như:

Cái Ăn:

Cái ăn trong trại thật là chấm chấm chấm. Một ngày ăn chính 3 lần, sáng trưa chiều. Cứ sáng sớm, sau khi tập thể dục xong thì mỗi tiểu đội sẽ nháo nhác đi tìm thằng tiểu đội trưởng để lấy phiếu ăn sáng. Phiếu ăn sáng chỉ đơn giản là một mảnh giấy bé tẹo, bé ngang ngửa cái hình thẻ 3x4, trên đó ghi bằng bút bi một trong 4 món: mì gói, banh canh, hủ tíu và phở. Tuy vậy nó vô cùng giá trị, đứa nào khôn khéo thì lấy đc hơn 1 cái nếu có thằng nào trong tiểu đội ko đi ăn. Cầm phiếu ăn trên tay, xách theo đôi đũa (ai nhí nhố xách theo cả cái muỗng cũng ko hơn bao nhiêu mà lại còn phải rửa thêm cái muỗng đó) tiến về phía nhà ăn và xếp hàng. Sau nhiều nỗ lực xếp hàng, bạn sẽ đc trao một cái tô bé tẻo teo, đầy nước, rau và... vô cùng ít cái. Cái tô đó ăn lâu lắm là 3 phút, và no lâu lắm là 30 phút... không hơn. Đó là một bữa sáng.

Đi đều... Bước... 1,2,1,2,1,2

Đến trưa, khi nghe bác Sĩ hay Cường Đôla thổi còi, thì cả bầy kéo ra từ mọi ngóc ngách, từ ngoài sân, tới trong phòng và thậm chí trong nhà vệ sinh. Ai cũng cầm theo tô, muỗng và đũa ra đứng xếp hàng, vừa đi vừa gõ 3 cái thứ ấy vào nhau kêu leng keng như bọn chết đói xin ăn hay như thằng đạp xe bán hủ tíu gõ. Đó là mấy ngày đầu thôi, mấy ngày sau rồi thì bớt nghe tiếng leng keng, một phần do bị chửi nhiều quá, một phần do chúng nó chán ăn trong trung tâm, bỏ ra ngoài ăn cho nó no. Đặc biệt là vào những ngày ăn cá mỡ thì quán cơm gà gần trường lại nhộn nhịp hẳn lên...

Bữa chiều cũng thế.

Bài học rút ra:

Nên mang theo mấy cái tô, dĩa bằng giấy nhựa, loại xài một lần ấy, ăn xong thì bỏ, đỡ mất công làm mất hay ít nhất đỡ phải rửa chén.

Các lý do khiến bạn không nên rửa chén: mất thời gian, rửa không sạch, không có nước rửa chén, mà có thì cũng bị đứa khác xin đểu... Mà chẳng may phải rửa thì tốt nhất là không mang nước rửa chén theo, vì thể nào cũng có đứa khác mang để mình... xin đểu. Còn nếu lỡ mang theo thì nên về phòng, rót một tí vào đồ rửa chén rồi cất đi, đem ra thế nào cũng hết.

Các bữa ăn trưa và chiều thì có lượng hơn bữa sáng, nhưng chất thì cũng kẻ tám lạng, người nửa cân (ngày xưa 1 cân là 16 lạng). Mình ăn cũng tích cực lắm, bới cơm liên tục, ăn gấp đôi gấp ba ở nhà, vì nếu ko ăn thì nguy cơ gục trên bục giảng là rất cao, nhiều bạn nữ đã như vậy.

Ngoài các bữa chính như vậy, sinh viên còn tự tạo ra các bữa phụ, vào các giờ chuyển tiết, các lúc rảnh rỗi buổi chiều, tối và các bữa mì gói tập thể lúc nửa đêm (cái này thì yêu cầu có bình đun nước nóng, nếu không thì chịu khó nịnh mấy chị ở canteen để mấy chị rót tí nước sôi cho mà nấu mì). Cũng nhờ các bữa phụ này mà chỉ vài chục bạn phải lên quân y thôi...

Mém quên cái uống, trong này nóng bức khó chịu cho nên sinh viên uống nước như trâu. Mà nước thì không có sẵn đâu mà uống, muốn uống thì phải vào canteen mua. Tốt nhất là cả phòng cứ thu tiền hết vào rồi chia ra mua từng ngày. Một ngày thì một phòng 36 người có thể uống hết 3 bình nước 12k. Tức là khoảng 1k/1ngày/1người. Cứ thu 25k mỗi người để mua nước là ổn.

Cái ăn đã xong, thì đến cái mặc

Cái Mặc:

Cái mặc thì mình chỉ khuyên các bạn nên đem theo 3 bộ đồ để mặc là đủ, đem nhiều mất công mang vác mà lại mất diện tích để, vì một người chỉ có khoảng 0.4m2 để chất đồ cá nhân thôi. Ngoài ra cần đem theo từ 1-2 cái móc quần áo là đủ. Thực tế thì cũng không cần giặt giũ gì nên mang móc chỉ là đề phòng. Không cần giặt giũ không phải là cứ bộ đó mặc hoài không giặt, mà chẳng qua là sát bên cạnh trường có chỗ tắm giặt tư nhân rồi. Sang bên đó cứ 2k là tắm thoải mái, không phải xếp hàng hay tắm tiên như trong trường (nhiều khi đang tắm trong trường mà cúp nước là lắm chuyện vui lắm đấy nhé. Cẩn thận). Tắm xong có người ta giặt ủi dùm luôn, quá đỡ, không sợ giặt dơ, không phải nơm nớp canh trời mưa để cất quần áo vào và đặc biệt, không sợ thằng khác "hack" áo quần và khăn mặt của mình (nhất là quân phục). Giá chung cho việc giặt ủi là 1k một cái áo hoặc 1 cái quần, "quần em bé" và vớ là free. Tạm tính là 1 ngày tắm 1 lần, giặt 1 bộ thường phục, 1 bộ quân phục thì 1 ngày hết 6k, 25 ngày hết 150k.

Ngoài ra mũ nón cũng là một vấn đề. Tuyệt đối hy sinh thân mình để bảo vệ cái mũ tai bèo được phát. Cái này cực kỳ dễ mất, dễ để quên trong phòng học, ở thao trường, ở canteen và ở quán net, và hơn hết, cực kỳ dễ bị hack.

Bài học:

Dù được dặn là không được ghi vẽ lên mũ nón nhưng bạn cứ thẳng tay mà ghi tên, ký hiệu lên mũ, càng dễ thấy càng tốt, để cho bọn hacker không dám tự tiện lấy.

Còn vấn đề về giầy dép thì thế này. Chỉ nên đem theo 1 đôi giầy thường thường và một đôi dép độc độc. Lý do, giầy thì ít thấy nó hack của nhau, chỉ có cái là đi liên tục trong 26 ngày liền, không có lúc nào mà giặt, phơi cho nên dễ đứt bóng lắm, mang giầy cúi bắp theo có gì xài xong bỏ luôn. Còn dép thì cần đôi độc độc để có bị hack cũng dễ tìm lại, mà dép thì dễ bị hack lắm, cứ buông dép ra là có thể mất ngay lập tức (kinh nghiệm bản thân 3 lần mất dép và 3 lần tìm lại được). Nói chung cái gì cũng có thể bị hack cả. Cho nên khi mất đồ thì tiên trách kỷ hậu trách nhân nhé.

Lê Thắng

Cái Ngủ:

Ngủ mà cũng có vấn đề à? Có lắm đấy, thứ nhất, ngủ trong cái trung tâm mà trước sau đều là đồng cỏ thì tốt nhất là mắc mùng vào đi, không thì mỗi đêm ráng mua 2 bịch soffell mà bôi khắp người (2 bịch x 25 đêm x 2k = 100k đấy, chịu khó mắc mùng thì tiết kiệm đc 100k). Ngủ dậy thì ráng mà gấp mùng mền (gọi chung là nội vụ) cho nó gọn, không cần làm theo đúng hướng dẫn đâu, cứ làm cho nó gọn gàng là được. Xong rồi nhớ canh chừng (dù rất khó) vì nhiều đứa gấp xấu bị tịch thu, chúng nó sẽ đi "mượn" của đứa khác.

 Phòng 54

Theo luật thì phải tắt đèn đi ngủ lúc 9:30. Lúc đầu thì ai cũng nghĩ làm sao ngủ nổi cái giờ đó, nhưng mà cứ thử sau 1 ngày dậy lúc 5 giờ, học 5 tiết chính trị cộng thêm 4 tiết thực hành ở ngoài trời nắng nóng thì đếm 9 giờ hơn đã muốn đi ngủ rồi.

Cái Chơi:

Vào đây thì ngoài mấy cái tối đi học hát hay phải ôn bài thì hầu hết là rảnh (bắt đọc hồi ký làm report nhưng mà mấy ai thèm đọc. Không đọc vẫn làm được như thường). Mà nhàn cư vi bất thiện. Chính vì lẽ đó, các anh em thường giải trí bằng việc đánh bài. Đánh bài ăn tiền là bị cấm, bị bắt là chỉ có đường viết kiểm điểm và đi nhổ cỏ. Cho nên nhiều hình thức đánh bài khác được lưu hành, như đánh bài ghi điểm bao nước, đánh bài quỳ và hấp dẫn nhất là đánh bài quỳ. Ngoài ra còn vài biến thể biến thái khác là đánh bài ăn đập hay đánh bài cười (thằng nào thua phải ngồi... cười).

Sau nhiều ngày nhịn, anh em FU không thể chịu được nữa nên đã trốn về đem laptop lên (lúc này cũng thân thân rồi nên đỡ lo mất laptop) để... chơi game (là chính). Game phổ biến nhất là đá banh fifa, một máy gắn 2 tay cầm vào để 2 thằng đấu với nhau. Phòng 44 kinh doanh dịch vụ này ghê gớm nhất, đá đơn là 2k/ván, đá bảng là 5k. Ai vô địch thì gom một phần đem bao nước anh em trong phòng.

Ngoài ra thì khoản thể thao văn nghệ các bạn khỏi lo. Ở đây 26 ngày bạn sẽ được tham dự rất nhiều hoạt động thể thao văn nghệ. Như 3 môn thể thao, kéo co, bóng đá, bóng sọt. Kéo co với nhau, kéo co với cả bộ đội. Bóng đá thì khỏi nói rồi, các phòng đá với nhau dành giải vô địch. Còn bóng sọt là hoàn toàn mới lại. Nó là kết hợp của khá nhiều môn thể thao như bóng rổ, bóng ném, bóng chuyền, bóng bầu dục. Phòng 54 của mình năm nay dành được 2 giải nhất và giải 3 kéo co (tổng cộng là 1tr9 tiền thưởng).

Kéo co

Văn nghệ còn phong phú hơn. Lâu lâu ông Việt lại xách đàn vào mở show nhạc cho sinh viên. Các bạn còn được "tận hưởng" các show lớn khác như giao lưu với Fsoft, giao lưu với bộ đội rồi văn nghệ chia tay... nói chung là lắm lắm, chỉ sự bạn không đủ sức chơi thôi.

Thông tin liên lạc:

Vào đây thật sự chỉ còn cái điện thoại di động để liên lạc. Điện thoại có thể dùng để gọi, nghe, nhắn tin, chơi game, nghe nhạc. Nhưng cũng có nhiều thằng chỉ dám đem theo mấy cục gạch vào để khỏi sợ mất máy (nhiều khi sim còn giá trị hơn máy). Sóng điện thoại thì cũng tương đối, khoảng 8/10 với Mobi.

Lời khuyên:

Nên dùng Viettel khi đi học quân sự vì FPT sẽ bắt mấy bạn phải vào rừng vài lần. Mà trong khu quân sự ở Tây Ninh hay Củ Chi thì chỉ có Viettel là sống (của quân đội mà).

Nói thế cho vui thôi, chứ một ngày vẫn có 2 thời điểm có thể ra ngoài tiệm net đc. Đó là sau lúc ăn trưa cho đến 1 giờ 15 và sau lúc ăn tối cho ơới 7 giờ. Đa phần ra tiệm net để chơi game, một số làm report, một số update thông tin thời sự. Quán net xung quanh khu quân sự ko thiếu như chỉ có một quán là xài đc (có máy lạnh, có vài máy ko chậm lắm) ở đường Tô Ký, đi từ trường ra khoảng 250m.

Cái học:

Cái này mới là cái chán nhất. Ở trường quân sự QK7, bạn sẽ phải học 12 bài chính trị để thi 2 học phần. Mỗi bài thi là một bài tập làm văn đúng nghĩa với dàn ý là cuốn sách giáo dục quốc phòng. Học phần đầu mình còn ngây thơ, cầm sách học, nhưng tới học phần 2 thì đã khác, tiến bộ hơn. Hai bài ngắn thì chép ý vào tờ giấy, mấy bài còn lại thì lấy điện thoại ra chụp rồi đem vào quay :D.

Cái lý do chính đáng bắt mình phải làm cái hành động không chính đáng đó cơ bản là do độ hấp dẫn của môn chính trị. Cái hay duy nhất của môn này là mỗi một bài có một ông thầy mới vào dạy. Cứ như thể không ông nào chịu nổi cái trường này quá 1 buổi học. Mà cũng có thể thế thật.

Giờ thực hành cũng ko chịu thua người bạn lý thuyết của mình. Thực hành như cái như đi đều quay nghiêng quay ngửa thì không nói làm gì (tại cũng chả có gì mà nói, ông thầy cho chơi không). Chỉ có tập bắn súng là chán. Ngày nào cũng như ngày nào, cứ thay nhau ra nhắm nhắm cái bia mỏi cả mắt. Đã thế nhiều lần còn không có cái chiếu lót bên dưới, tanh banh cái áo. Nhưng mà những giờ tập vất vả cũng đem lại một kết quả tốt. Hehe mình bắn đạn thật được 27/30 lận (trong đó có 1 lần 10, head-shot). Giờ thực hành còn có cái màn chiến thuật tiến công phòng ngự. Tiến công thì có trò ném lựu đạn vào ụ súng và vác bộc phá đánh cốt. Phòng ngự còn nhảm hơn với trò đi hào bắn súng. Nói chung, chỉ có 3 từ để tả lại cái việc học trong này là: tẻ nhạt, tẻ nhạt và tẻ nhạt.

Vào rừng ngủ võng

Mà nói thẳng là trong này tiêu cực lắm, mấy ông thầy còn dặn sinh viên đóng tiền tế nhị trong thi cử để đậu hết. Có đứa vác cây súng chạy đc vài bước thì té mà cũng đậu hết. Biết trước thế này đã không phải tập trung nghe và làm đi làm lại mấy lần mấy động tác đó.

Riêng sinh viên FPT còn bị lao động khổ sai với cái trò viết report. Điếm đi đếm lại thì vào trong trại này phải làm 6 cái report. Report về mấy cuốn hồi ký của nhạc phụ ông chủ tịch và tía của ông phó chủ tịch FPT (nhạc phụ của BìnhTG là đại tướng GiápVN, còn tía của ông TiếnHN là ông Thiếu tướng Hoàng Đan). Ngoài ra còn 3 bài chuyên đề về giáo dục truyền thống với ông Trung tướng Nguyễn Thành Tâm và thiếu tướng Trần Ngọc Thổ, cộng thêm bài extra với ông Ogawa Takeo chủ tịch danh dự của Hitachi Software nữa... thiệt tình hết chịu nổi.

Lời khuyên:

Mấy cuốn hồi ký đó chả cần đọc cũng có thể làm đc hết, cứ phang đại vào, cứ chém gió chém bão ào ào vào. Chỉ có 2-3 người chấm tới 300x6 bài thì quả thật là không thể kỹ lưỡng được đâu.

Mấy vấn đề trên là mấy vấn đề cơ bản nhất bạn phải lo nếu như bạn chót đăng ký học FU. Ngoài ra còn vô khối chuyện lớn bé trong đợt rèn luyện tập trung đầu tiên của FU-HCM nữa, nào là vụ bigshow YếnMH, rồi vụ trộm vào chôm đồ của sinh viên, rồi vụ lên rừng ngủ võng bị muỗn chích, đánh bài ăn tiền, mất bóp, mất điện thoại, xù tiền...

Lời cuối:

Kết luận cuối cùng sau đợt quân sự này là: sv FU-HCM quả là một bộ sưu tập phong phú các loại người. Từ loại abc đến loại xyz, từ người quân tử đến hạng tiểu nhân, kiêu kỳ có, chất phác có, cưa bom có, thật thá có, tích cực có, thụ động có,... vân vân và vân vân. Chỉ mong sao những người mình đang tin tưởng còn có thể tin tưởng đc trong suốt 4 năm ở đây.

Sau đây là toàn bộ hình ảnh mình chụp được trong đợt rèn luyện tập trung lần này

FU - Rèn luyện tập trung

Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại

Đã 26 cái thiên thu rồi chưa viết blog. Hôm nay xin tường thuật lại 26 ngàn năm làm tù nhân chính trị của mình tại trường giáo dục quốc phòng QK7. Trước hết phải kể đến những cái thường nhật nhất như:

Cái Ăn:

Cái ăn trong trại thật là chấm chấm chấm. Một ngày ăn chính 3 lần, sáng trưa chiều. Cứ sáng sớm, sau khi tập thể dục xong thì mỗi tiểu đội sẽ nháo nhác đi tìm thằng tiểu đội trưởng để lấy phiếu ăn sáng. Phiếu ăn sáng chỉ đơn giản là một mảnh giấy bé tẹo, bé ngang ngửa cái hình thẻ 3x4, trên đó ghi bằng bút bi một trong 4 món: mì gói, banh canh, hủ tíu và phở. Tuy vậy nó vô cùng giá trị, đứa nào khôn khéo thì lấy đc hơn 1 cái nếu có thằng nào trong tiểu đội ko đi ăn. Cầm phiếu ăn trên tay, xách theo đôi đũa (ai nhí nhố xách theo cả cái muỗng cũng ko hơn bao nhiêu mà lại còn phải rửa thêm cái muỗng đó) tiến về phía nhà ăn và xếp hàng. Sau nhiều nỗ lực xếp hàng, bạn sẽ đc trao một cái tô bé tẻo teo, đầy nước, rau và... vô cùng ít cái. Cái tô đó ăn lâu lắm là 3 phút, và no lâu lắm là 30 phút... không hơn. Đó là một bữa sáng.

Đi đều... Bước... 1,2,1,2,1,2

Đến trưa, khi nghe bác Sĩ hay Cường Đôla thổi còi, thì cả bầy kéo ra từ mọi ngóc ngách, từ ngoài sân, tới trong phòng và thậm chí trong nhà vệ sinh. Ai cũng cầm theo tô, muỗng và đũa ra đứng xếp hàng, vừa đi vừa gõ 3 cái thứ ấy vào nhau kêu leng keng như bọn chết đói xin ăn hay như thằng đạp xe bán hủ tíu gõ. Đó là mấy ngày đầu thôi, mấy ngày sau rồi thì bớt nghe tiếng leng keng, một phần do bị chửi nhiều quá, một phần do chúng nó chán ăn trong trung tâm, bỏ ra ngoài ăn cho nó no. Đặc biệt là vào những ngày ăn cá mỡ thì quán cơm gà gần trường lại nhộn nhịp hẳn lên...

Bữa chiều cũng thế.

Bài học rút ra:

Nên mang theo mấy cái tô, dĩa bằng giấy nhựa, loại xài một lần ấy, ăn xong thì bỏ, đỡ mất công làm mất hay ít nhất đỡ phải rửa chén.

Các lý do khiến bạn không nên rửa chén: mất thời gian, rửa không sạch, không có nước rửa chén, mà có thì cũng bị đứa khác xin đểu... Mà chẳng may phải rửa thì tốt nhất là không mang nước rửa chén theo, vì thể nào cũng có đứa khác mang để mình... xin đểu. Còn nếu lỡ mang theo thì nên về phòng, rót một tí vào đồ rửa chén rồi cất đi, đem ra thế nào cũng hết.

Các bữa ăn trưa và chiều thì có lượng hơn bữa sáng, nhưng chất thì cũng kẻ tám lạng, người nửa cân (ngày xưa 1 cân là 16 lạng). Mình ăn cũng tích cực lắm, bới cơm liên tục, ăn gấp đôi gấp ba ở nhà, vì nếu ko ăn thì nguy cơ gục trên bục giảng là rất cao, nhiều bạn nữ đã như vậy.

Ngoài các bữa chính như vậy, sinh viên còn tự tạo ra các bữa phụ, vào các giờ chuyển tiết, các lúc rảnh rỗi buổi chiều, tối và các bữa mì gói tập thể lúc nửa đêm (cái này thì yêu cầu có bình đun nước nóng, nếu không thì chịu khó nịnh mấy chị ở canteen để mấy chị rót tí nước sôi cho mà nấu mì). Cũng nhờ các bữa phụ này mà chỉ vài chục bạn phải lên quân y thôi...

Mém quên cái uống, trong này nóng bức khó chịu cho nên sinh viên uống nước như trâu. Mà nước thì không có sẵn đâu mà uống, muốn uống thì phải vào canteen mua. Tốt nhất là cả phòng cứ thu tiền hết vào rồi chia ra mua từng ngày. Một ngày thì một phòng 36 người có thể uống hết 3 bình nước 12k. Tức là khoảng 1k/1ngày/1người. Cứ thu 25k mỗi người để mua nước là ổn.

Cái ăn đã xong, thì đến cái mặc

Cái Mặc:

Cái mặc thì mình chỉ khuyên các bạn nên đem theo 3 bộ đồ để mặc là đủ, đem nhiều mất công mang vác mà lại mất diện tích để, vì một người chỉ có khoảng 0.4m2 để chất đồ cá nhân thôi. Ngoài ra cần đem theo từ 1-2 cái móc quần áo là đủ. Thực tế thì cũng không cần giặt giũ gì nên mang móc chỉ là đề phòng. Không cần giặt giũ không phải là cứ bộ đó mặc hoài không giặt, mà chẳng qua là sát bên cạnh trường có chỗ tắm giặt tư nhân rồi. Sang bên đó cứ 2k là tắm thoải mái, không phải xếp hàng hay tắm tiên như trong trường (nhiều khi đang tắm trong trường mà cúp nước là lắm chuyện vui lắm đấy nhé. Cẩn thận). Tắm xong có người ta giặt ủi dùm luôn, quá đỡ, không sợ giặt dơ, không phải nơm nớp canh trời mưa để cất quần áo vào và đặc biệt, không sợ thằng khác "hack" áo quần và khăn mặt của mình (nhất là quân phục). Giá chung cho việc giặt ủi là 1k một cái áo hoặc 1 cái quần, "quần em bé" và vớ là free. Tạm tính là 1 ngày tắm 1 lần, giặt 1 bộ thường phục, 1 bộ quân phục thì 1 ngày hết 6k, 25 ngày hết 150k.

Ngoài ra mũ nón cũng là một vấn đề. Tuyệt đối hy sinh thân mình để bảo vệ cái mũ tai bèo được phát. Cái này cực kỳ dễ mất, dễ để quên trong phòng học, ở thao trường, ở canteen và ở quán net, và hơn hết, cực kỳ dễ bị hack.

Bài học:

Dù được dặn là không được ghi vẽ lên mũ nón nhưng bạn cứ thẳng tay mà ghi tên, ký hiệu lên mũ, càng dễ thấy càng tốt, để cho bọn hacker không dám tự tiện lấy.

Còn vấn đề về giầy dép thì thế này. Chỉ nên đem theo 1 đôi giầy thường thường và một đôi dép độc độc. Lý do, giầy thì ít thấy nó hack của nhau, chỉ có cái là đi liên tục trong 26 ngày liền, không có lúc nào mà giặt, phơi cho nên dễ đứt bóng lắm, mang giầy cúi bắp theo có gì xài xong bỏ luôn. Còn dép thì cần đôi độc độc để có bị hack cũng dễ tìm lại, mà dép thì dễ bị hack lắm, cứ buông dép ra là có thể mất ngay lập tức (kinh nghiệm bản thân 3 lần mất dép và 3 lần tìm lại được). Nói chung cái gì cũng có thể bị hack cả. Cho nên khi mất đồ thì tiên trách kỷ hậu trách nhân nhé.

Lê Thắng

Cái Ngủ:

Ngủ mà cũng có vấn đề à? Có lắm đấy, thứ nhất, ngủ trong cái trung tâm mà trước sau đều là đồng cỏ thì tốt nhất là mắc mùng vào đi, không thì mỗi đêm ráng mua 2 bịch soffell mà bôi khắp người (2 bịch x 25 đêm x 2k = 100k đấy, chịu khó mắc mùng thì tiết kiệm đc 100k). Ngủ dậy thì ráng mà gấp mùng mền (gọi chung là nội vụ) cho nó gọn, không cần làm theo đúng hướng dẫn đâu, cứ làm cho nó gọn gàng là được. Xong rồi nhớ canh chừng (dù rất khó) vì nhiều đứa gấp xấu bị tịch thu, chúng nó sẽ đi "mượn" của đứa khác.

 Phòng 54

Theo luật thì phải tắt đèn đi ngủ lúc 9:30. Lúc đầu thì ai cũng nghĩ làm sao ngủ nổi cái giờ đó, nhưng mà cứ thử sau 1 ngày dậy lúc 5 giờ, học 5 tiết chính trị cộng thêm 4 tiết thực hành ở ngoài trời nắng nóng thì đếm 9 giờ hơn đã muốn đi ngủ rồi.

Cái Chơi:

Vào đây thì ngoài mấy cái tối đi học hát hay phải ôn bài thì hầu hết là rảnh (bắt đọc hồi ký làm report nhưng mà mấy ai thèm đọc. Không đọc vẫn làm được như thường). Mà nhàn cư vi bất thiện. Chính vì lẽ đó, các anh em thường giải trí bằng việc đánh bài. Đánh bài ăn tiền là bị cấm, bị bắt là chỉ có đường viết kiểm điểm và đi nhổ cỏ. Cho nên nhiều hình thức đánh bài khác được lưu hành, như đánh bài ghi điểm bao nước, đánh bài quỳ và hấp dẫn nhất là đánh bài quỳ. Ngoài ra còn vài biến thể biến thái khác là đánh bài ăn đập hay đánh bài cười (thằng nào thua phải ngồi... cười).

Sau nhiều ngày nhịn, anh em FU không thể chịu được nữa nên đã trốn về đem laptop lên (lúc này cũng thân thân rồi nên đỡ lo mất laptop) để... chơi game (là chính). Game phổ biến nhất là đá banh fifa, một máy gắn 2 tay cầm vào để 2 thằng đấu với nhau. Phòng 44 kinh doanh dịch vụ này ghê gớm nhất, đá đơn là 2k/ván, đá bảng là 5k. Ai vô địch thì gom một phần đem bao nước anh em trong phòng.

Ngoài ra thì khoản thể thao văn nghệ các bạn khỏi lo. Ở đây 26 ngày bạn sẽ được tham dự rất nhiều hoạt động thể thao văn nghệ. Như 3 môn thể thao, kéo co, bóng đá, bóng sọt. Kéo co với nhau, kéo co với cả bộ đội. Bóng đá thì khỏi nói rồi, các phòng đá với nhau dành giải vô địch. Còn bóng sọt là hoàn toàn mới lại. Nó là kết hợp của khá nhiều môn thể thao như bóng rổ, bóng ném, bóng chuyền, bóng bầu dục. Phòng 54 của mình năm nay dành được 2 giải nhất và giải 3 kéo co (tổng cộng là 1tr9 tiền thưởng).

Kéo co

Văn nghệ còn phong phú hơn. Lâu lâu ông Việt lại xách đàn vào mở show nhạc cho sinh viên. Các bạn còn được "tận hưởng" các show lớn khác như giao lưu với Fsoft, giao lưu với bộ đội rồi văn nghệ chia tay... nói chung là lắm lắm, chỉ sự bạn không đủ sức chơi thôi.

Thông tin liên lạc:

Vào đây thật sự chỉ còn cái điện thoại di động để liên lạc. Điện thoại có thể dùng để gọi, nghe, nhắn tin, chơi game, nghe nhạc. Nhưng cũng có nhiều thằng chỉ dám đem theo mấy cục gạch vào để khỏi sợ mất máy (nhiều khi sim còn giá trị hơn máy). Sóng điện thoại thì cũng tương đối, khoảng 8/10 với Mobi.

Lời khuyên:

Nên dùng Viettel khi đi học quân sự vì FPT sẽ bắt mấy bạn phải vào rừng vài lần. Mà trong khu quân sự ở Tây Ninh hay Củ Chi thì chỉ có Viettel là sống (của quân đội mà).

Nói thế cho vui thôi, chứ một ngày vẫn có 2 thời điểm có thể ra ngoài tiệm net đc. Đó là sau lúc ăn trưa cho đến 1 giờ 15 và sau lúc ăn tối cho ơới 7 giờ. Đa phần ra tiệm net để chơi game, một số làm report, một số update thông tin thời sự. Quán net xung quanh khu quân sự ko thiếu như chỉ có một quán là xài đc (có máy lạnh, có vài máy ko chậm lắm) ở đường Tô Ký, đi từ trường ra khoảng 250m.

Cái học:

Cái này mới là cái chán nhất. Ở trường quân sự QK7, bạn sẽ phải học 12 bài chính trị để thi 2 học phần. Mỗi bài thi là một bài tập làm văn đúng nghĩa với dàn ý là cuốn sách giáo dục quốc phòng. Học phần đầu mình còn ngây thơ, cầm sách học, nhưng tới học phần 2 thì đã khác, tiến bộ hơn. Hai bài ngắn thì chép ý vào tờ giấy, mấy bài còn lại thì lấy điện thoại ra chụp rồi đem vào quay :D.

Cái lý do chính đáng bắt mình phải làm cái hành động không chính đáng đó cơ bản là do độ hấp dẫn của môn chính trị. Cái hay duy nhất của môn này là mỗi một bài có một ông thầy mới vào dạy. Cứ như thể không ông nào chịu nổi cái trường này quá 1 buổi học. Mà cũng có thể thế thật.

Giờ thực hành cũng ko chịu thua người bạn lý thuyết của mình. Thực hành như cái như đi đều quay nghiêng quay ngửa thì không nói làm gì (tại cũng chả có gì mà nói, ông thầy cho chơi không). Chỉ có tập bắn súng là chán. Ngày nào cũng như ngày nào, cứ thay nhau ra nhắm nhắm cái bia mỏi cả mắt. Đã thế nhiều lần còn không có cái chiếu lót bên dưới, tanh banh cái áo. Nhưng mà những giờ tập vất vả cũng đem lại một kết quả tốt. Hehe mình bắn đạn thật được 27/30 lận (trong đó có 1 lần 10, head-shot). Giờ thực hành còn có cái màn chiến thuật tiến công phòng ngự. Tiến công thì có trò ném lựu đạn vào ụ súng và vác bộc phá đánh cốt. Phòng ngự còn nhảm hơn với trò đi hào bắn súng. Nói chung, chỉ có 3 từ để tả lại cái việc học trong này là: tẻ nhạt, tẻ nhạt và tẻ nhạt.

Vào rừng ngủ võng

Mà nói thẳng là trong này tiêu cực lắm, mấy ông thầy còn dặn sinh viên đóng tiền tế nhị trong thi cử để đậu hết. Có đứa vác cây súng chạy đc vài bước thì té mà cũng đậu hết. Biết trước thế này đã không phải tập trung nghe và làm đi làm lại mấy lần mấy động tác đó.

Riêng sinh viên FPT còn bị lao động khổ sai với cái trò viết report. Điếm đi đếm lại thì vào trong trại này phải làm 6 cái report. Report về mấy cuốn hồi ký của nhạc phụ ông chủ tịch và tía của ông phó chủ tịch FPT (nhạc phụ của BìnhTG là đại tướng GiápVN, còn tía của ông TiếnHN là ông Thiếu tướng Hoàng Đan). Ngoài ra còn 3 bài chuyên đề về giáo dục truyền thống với ông Trung tướng Nguyễn Thành Tâm và thiếu tướng Trần Ngọc Thổ, cộng thêm bài extra với ông Ogawa Takeo chủ tịch danh dự của Hitachi Software nữa... thiệt tình hết chịu nổi.

Lời khuyên:

Mấy cuốn hồi ký đó chả cần đọc cũng có thể làm đc hết, cứ phang đại vào, cứ chém gió chém bão ào ào vào. Chỉ có 2-3 người chấm tới 300x6 bài thì quả thật là không thể kỹ lưỡng được đâu.

Mấy vấn đề trên là mấy vấn đề cơ bản nhất bạn phải lo nếu như bạn chót đăng ký học FU. Ngoài ra còn vô khối chuyện lớn bé trong đợt rèn luyện tập trung đầu tiên của FU-HCM nữa, nào là vụ bigshow YếnMH, rồi vụ trộm vào chôm đồ của sinh viên, rồi vụ lên rừng ngủ võng bị muỗn chích, đánh bài ăn tiền, mất bóp, mất điện thoại, xù tiền...

Lời cuối:

Kết luận cuối cùng sau đợt quân sự này là: sv FU-HCM quả là một bộ sưu tập phong phú các loại người. Từ loại abc đến loại xyz, từ người quân tử đến hạng tiểu nhân, kiêu kỳ có, chất phác có, cưa bom có, thật thá có, tích cực có, thụ động có,... vân vân và vân vân. Chỉ mong sao những người mình đang tin tưởng còn có thể tin tưởng đc trong suốt 4 năm ở đây.

Sau đây là toàn bộ hình ảnh mình chụp được trong đợt rèn luyện tập trung lần này

Monday, September 22, 2008

Hành quân

[ 22.9.2008 ]

"Hôm nay trên đường hành quân ra mặt trận

Trùng trùng đoàn quân tiến bước theo con đường của Bác"

Khi các bạn đọc được những dòng chữ này thì lúc đó mình đã ở doanh trại quân đội QK7 ở quận 12 mất rồi. Giờ này chắc đang xếp đồ, nhận phòng. Căn phòng mà mình sẽ ở trong suốt 26 ngày 25 đêm sẽ như thế nào nhỉ. Đi học quân sự một cách rất quân sự thế này chắc sẽ vui và nhiều kỷ niệm lắm (dù chưa biết kỷ niệm vui nhiều hay buồn nhiều hơn).

Hôm qua Amotizen hẹp (Special Amotizen) làm một party chia tay 2 chiến sĩ VTùng và AĐảo ra trận. Đi ăn lẩu hải sản, đi vào Yoki đánh nhau túi bụi, chảy máu tay luôn (mình là một trong những đứa đánh ác nhất >:) ). Vui quá trời vui, mà hơi bị đuối, về nhà muốn lăn ra sàn luôn.

Hai tuần nữa Amotizen rộng (General Amotizen) sẽ làm một party ngày truyền thống của lớp, gọi tắt là Amotizen Day lần thứ nhất. Chắc là sẽ đông đủ lắm đây. Nhưng lại có nguy cơ thiếu đi lớp trưởng và lớp phó (vì đang đi tu trong QK7). Mong là xin ra được một bữa, nhưng chẳng hy vọng gì nhiều ở cái chốn ấy.

Chào tạm biệt và hẹn gặp lại sau 26 ngày.

310 sinh viên FPT university HCM ngày khai giảng

Bonus:

Bác đang cùng chúng cháu hành quân

Huy Thục


Ðêm nay trên đường hành quân ra mặt trận
Trùng trùng đoàn quân tiến bước theo con đường của Bác
Nở ngàn hoa chiến công ta dâng lên Người
Dâng lên tới Ðảng cả niềm tin chiếu sáng ngời
Cờ sao quyết thắng
Lấp lánh soi sáng đường cháu đi
Ði ta đi giải phóng miền Nam
Khi quê hương nhà
Vẫn còn bóng tên xâm lược
Thì ta còn chiến đấu quét sạch nó đi
Lời Bác thúc dục ta
Chiến đấu cho quê nhà Nam Bắc hòa lời ca
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân
II.
Năm xưa Bác cùng đàn con đi chiến dịch
Núi rừng vẫn nhớ, suối vẫn trong in hình bóng Bác
Cả đoàn quân tiến theo Người như thác đổ
Ðiện Biên năm nào vọng lời Bác giữa chiến hào
Toàn quân hôm nay vẫn phất cao cờ đỏ Bác trao
Ði ta đi giải phóng miền Nam
Khi quê hương nhà
Vẫn còn bóng tên xâm lược
Thì ta còn chiến đấu quét sạch nó đi
Lời Bác vang lệnh tiến công
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân
III.
Hôm nay Bác gọi cả non sông đáp lời
Giương lê xốc tới, quyết tiến lên ta giành chiến thắng
Ðường hành quân dốc núi cao bao vực thẳm
Vực sâu đâu bằng lòng hờn căm cao ngút trời
Miền Nam ta ơi !
Hãy phất cao cờ đỏ thắm tươi
Ta xông lên giải phóng thành đô
Phá hết bốt đồn quét sạch hết tên xâm lược
Vì Ðộc lập Tự do
Quyết giành ấm no, giành lấy những mùa xuân
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành... quân
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân.

Hành quân

[ 22.9.2008 ]

"Hôm nay trên đường hành quân ra mặt trận

Trùng trùng đoàn quân tiến bước theo con đường của Bác"

Khi các bạn đọc được những dòng chữ này thì lúc đó mình đã ở doanh trại quân đội QK7 ở quận 12 mất rồi. Giờ này chắc đang xếp đồ, nhận phòng. Căn phòng mà mình sẽ ở trong suốt 26 ngày 25 đêm sẽ như thế nào nhỉ. Đi học quân sự một cách rất quân sự thế này chắc sẽ vui và nhiều kỷ niệm lắm (dù chưa biết kỷ niệm vui nhiều hay buồn nhiều hơn).

Hôm qua Amotizen hẹp (Special Amotizen) làm một party chia tay 2 chiến sĩ VTùng và AĐảo ra trận. Đi ăn lẩu hải sản, đi vào Yoki đánh nhau túi bụi, chảy máu tay luôn (mình là một trong những đứa đánh ác nhất >:) ). Vui quá trời vui, mà hơi bị đuối, về nhà muốn lăn ra sàn luôn.

Hai tuần nữa Amotizen rộng (General Amotizen) sẽ làm một party ngày truyền thống của lớp, gọi tắt là Amotizen Day lần thứ nhất. Chắc là sẽ đông đủ lắm đây. Nhưng lại có nguy cơ thiếu đi lớp trưởng và lớp phó (vì đang đi tu trong QK7). Mong là xin ra được một bữa, nhưng chẳng hy vọng gì nhiều ở cái chốn ấy.

Chào tạm biệt và hẹn gặp lại sau 26 ngày.

310 sinh viên FPT university HCM ngày khai giảng

Bonus:

Bác đang cùng chúng cháu hành quân

Huy Thục


Ðêm nay trên đường hành quân ra mặt trận
Trùng trùng đoàn quân tiến bước theo con đường của Bác
Nở ngàn hoa chiến công ta dâng lên Người
Dâng lên tới Ðảng cả niềm tin chiếu sáng ngời
Cờ sao quyết thắng
Lấp lánh soi sáng đường cháu đi
Ði ta đi giải phóng miền Nam
Khi quê hương nhà
Vẫn còn bóng tên xâm lược
Thì ta còn chiến đấu quét sạch nó đi
Lời Bác thúc dục ta
Chiến đấu cho quê nhà Nam Bắc hòa lời ca
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân
II.
Năm xưa Bác cùng đàn con đi chiến dịch
Núi rừng vẫn nhớ, suối vẫn trong in hình bóng Bác
Cả đoàn quân tiến theo Người như thác đổ
Ðiện Biên năm nào vọng lời Bác giữa chiến hào
Toàn quân hôm nay vẫn phất cao cờ đỏ Bác trao
Ði ta đi giải phóng miền Nam
Khi quê hương nhà
Vẫn còn bóng tên xâm lược
Thì ta còn chiến đấu quét sạch nó đi
Lời Bác vang lệnh tiến công
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân
III.
Hôm nay Bác gọi cả non sông đáp lời
Giương lê xốc tới, quyết tiến lên ta giành chiến thắng
Ðường hành quân dốc núi cao bao vực thẳm
Vực sâu đâu bằng lòng hờn căm cao ngút trời
Miền Nam ta ơi !
Hãy phất cao cờ đỏ thắm tươi
Ta xông lên giải phóng thành đô
Phá hết bốt đồn quét sạch hết tên xâm lược
Vì Ðộc lập Tự do
Quyết giành ấm no, giành lấy những mùa xuân
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành... quân
Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân.

Friday, September 5, 2008

Heo mập

[ 6.9.2008 ]
Hiện tại là 4:53 sáng, ko ngủ nổi nữa rồi. Tối hôm qua 10 giờ kém đã leo lên giường đi ngủ. Để đồng hồ báo thức 4 giờ sáng nay dậy, để send 1 cái sms. Thế mà mãi 4:09 mới gửi tới. Thế mà vẫn ko kịp. Haiz, chỉ là 1 tin nhắn chúc bạn Lan heo của mình lên đường may mắn thôi mà cũng ko kịp làm...
Hôm Thứ Năm đã đi nguyên ngày với Lan heo, đi cafe book, đi Võ Văn Tần ăn lảm nhảm, về nhà coi hình, nói nhảm tiếp. Hôm qua còn lên trường chụp một bức ảnh.
lần cuối đi chơi với Lan heo (tấm này cố ý ko chụp chân)
Kể ra mình quen Lan heo cũng đc hơn 1 năm rồi. Chính xác là ngày 4/6/2007. Nhớ hồi đó Lan heo đăng ký forum lớp mình để quảng cáo cái ACCESS rồi mình mới add nick Yahoo! vào chat  và dần dần thân hơn (cùng một cách thức mà mình quen thằng Khôi đđ).
Lúc đầu mới biết Lan heo, chủ yếu là chat chit, chat nhảm nhảm và khùng điên hết sức, sau đó rủ Lan heo đi sinh nhật mình, bữa đó vui thiệt, rồi sau đó còn nhiều vụ đi chơi nữa. Lan heo cũng ngay thường nói về mình với cái tên Gman Peace Sign.
Lần đầu đi chơi với Lan Heo
Cách đây mấy ngày, Lan heo bị hack mất cái tài khoản Y!, bị khoá blog :)), nhờ anh Google Reader mà mình đã rút hết rất cả các bài trên blog đó ra cho Lan heo Peace Sign (Google thiệt là xịn phải ko heo Pig). Nhưng mà giờ thì blog đó đã lấy lại đc :D
Lan heo qua US rồi chắc thời gian ko có nhiều, học 5 năm cho nó lẹ đi rồi về đây còn đi chơi với ta nữa hen Lan heo :D. Good Luck, take care.

Heo mập

[ 6.9.2008 ]
Hiện tại là 4:53 sáng, ko ngủ nổi nữa rồi. Tối hôm qua 10 giờ kém đã leo lên giường đi ngủ. Để đồng hồ báo thức 4 giờ sáng nay dậy, để send 1 cái sms. Thế mà mãi 4:09 mới gửi tới. Thế mà vẫn ko kịp. Haiz, chỉ là 1 tin nhắn chúc bạn Lan heo của mình lên đường may mắn thôi mà cũng ko kịp làm...
Hôm Thứ Năm đã đi nguyên ngày với Lan heo, đi cafe book, đi Võ Văn Tần ăn lảm nhảm, về nhà coi hình, nói nhảm tiếp. Hôm qua còn lên trường chụp một bức ảnh.
lần cuối đi chơi với Lan heo (tấm này cố ý ko chụp chân)
Kể ra mình quen Lan heo cũng đc hơn 1 năm rồi. Chính xác là ngày 4/6/2007. Nhớ hồi đó Lan heo đăng ký forum lớp mình để quảng cáo cái ACCESS rồi mình mới add nick Yahoo! vào chat  và dần dần thân hơn (cùng một cách thức mà mình quen thằng Khôi đđ).
Lúc đầu mới biết Lan heo, chủ yếu là chat chit, chat nhảm nhảm và khùng điên hết sức, sau đó rủ Lan heo đi sinh nhật mình, bữa đó vui thiệt, rồi sau đó còn nhiều vụ đi chơi nữa. Lan heo cũng ngay thường nói về mình với cái tên Gman Peace Sign.
Lần đầu đi chơi với Lan Heo
Cách đây mấy ngày, Lan heo bị hack mất cái tài khoản Y!, bị khoá blog :)), nhờ anh Google Reader mà mình đã rút hết rất cả các bài trên blog đó ra cho Lan heo Peace Sign (Google thiệt là xịn phải ko heo Pig). Nhưng mà giờ thì blog đó đã lấy lại đc :D
Lan heo qua US rồi chắc thời gian ko có nhiều, học 5 năm cho nó lẹ đi rồi về đây còn đi chơi với ta nữa hen Lan heo :D. Good Luck, take care.

Tuesday, August 26, 2008

Đà Lạt biên niên sử

[ 25.8.2008 ]

20:00 xuống xe nhà Tú Linh, cám ơn mẹ Tú Linh rồi xách đồ vào nhà, kết thúc chuyến đi Đà Lạt 3 ngày 2 đêm đáng nhớ.

19:00 tài xế dừng xe trước cổng trường, mọi người lấy hành lý xuống, ai về nhà nấy, mình, thằng An alô và Tú Linh đứng đợi chung với Minh và Tâm.

17:45 xe đang ở Đồng Nai, mưa to. Nhóm Balô được thành lập với các thành viên: trưởng nhóm: G.lô, phó nhóm: Alô, thủ quỹ: Milô. Quy mô của nhóm nhanh chóng được mở rộng và thành một Hội mới có tên Lô Hội với Lôgân: Anti hàng hiệu, xứng danh hàng Lô, lấy Lôgô là cây Nha đam (hay còn gọi là cây Lô hội).

15:15 nghỉ ăn trưa ở 1 quán gì đó gần Bảo Lộc, ở đây cơm cũng lô mà phở cũng lô.

13:15 cả nhóm leo lên chiếc xe 16 chỗ, rời thác Đatanla - điểm đến cuối cùng - chuẩn bị về nhà. Cầm theo cả 1 tờ tử vi của mình.

Ky và Hạnh trượt máng

12:00 trả phòng khách sạn, dọn đồ lên xe. Bác tài chở cả đám ra Đatanla đi trượt máng.

10:45 lên sòng lần cuối.

09:30 đi chợ, ăn sáng, về nhà dọn phòng. Chuyến đi chơi sắp hết rồi sao...

Hằng bimbim chọn chuối

08:45 bị gọi dậy, đánh răng rửa mặt rồi sang phòng con gái đánh xì dzách.

03:15 đi ngủ 1 giấc, phục hồi năng lượng sau 1 ngày mệt rã rời, nhưng vô cùng vui, và đáng nhớ. Tụi kia vẫn còn thức đánh bài.

[ 24.8.2008 ]

24:00 vẫn đánh bài kịch liệt, lên sòng với 1 lúc 3 tụ, tụ Việt Tùng (ít được đầu tư nhất), tụ Gman (khá thu hút đầu tư) và tụ G.lô (vốn đầu tư nước ngoài FDI ào ạt). Mà hay 1 cái là tụ Gman và G.lô ra bài đều y chang nhau. Đúng là anh em song sinh có khác.

22:30 tắm rửa xong xuôi, phòng con gái lại nhộn nhịp với những câu nói sảng của Tú Linh, Khánh Minh và Diễm Phương.

22:00 trả xe đạp đôi, đứng 1 đám ngoài đường Lê Thị Hồng Gấm. Lúc này thì bệnh sảng của Linh, Minh và Phương đã lên tới mức cao trào.

Bum mập... ngáp

20:45 thuê 6 chiếc xe đạp đôi, mỗi xe đều có 1 bạn nam chở 1 bạn nữ chạy vòng vòng hồ Xuân Hương. Chiếc xe xanh lá cây vừa đi vừa một hai... bim bim...

20:00 ngồi xem bế mạc Olympic Beijing 2008 tại quán cơm SàiGòn (nhớ hôm nào đang nằm coi lễ khai mạc ở Cát Bà, nay bế mạc lại coi ở Đà lạt)

17:45 đánh bài để kiếm tiền ăn tối

17:00 xe chở cả nhóm đi Tuyền Lâm và "Thuyền" viện trúc lâm :)). Nhưng rất tiếc, hôm nay là chủ nhật, đóng cửa sớm. Thế là lại quay về với bài bạc.

Nguyện lép

14:30 nhóm leo núi Lang Biang đã về, mấy thằng con trai tranh thủ ngủ lấy sức. Thằng Downie và Kilô sang phòng con gái gõ cửa. Trong phòng hỏi (giọng uể oải): "đang ngủ, có gì không?" Downie và Kilô vừa bảo "đánh bài không?" thế là DPhương và Milô liền bật dậy, mở cửa... no comment available.

14:08 xe jeep dừng ở chân núi. 7 phút.

14:01 xe bắt d8ầu khởi hành từ đỉnh Lang Biang, mình cầm đồng hồ lên và bấm.

13:20 cả đám leo được lên tới cái nhà nghỉ heo hút trên đỉnh Radar sau hơn 3 tiếng đi, đi và đi. Chỉ mong thưởng thức món kem Lang biang nhưng rất tiếc, giờ này đã hết kem.

13:10 cả đám đứng trên vách núi, nhìn xuống cái dòng chữ Lang Biang màu trắng ngay cổng lúc mới vào. Diễm Phương thì vẫn: "dốc lên khúc khuỷu, dốc thăm thẳm"

má Phương đang sảng

12:50 "Yeah! Yeah! xuống được rồi xuống được rồi". Cuộc sống phải có những lúc gian lao thì mới là cuộc sống. Chứ cứ mãi bằng phằng thì... sống làm đek gì.

12:45 đã đi tới cuối đoạn đường mòn và tìm ra đường nhựa.

12:35 Cả đám đã leo lên được sườn dốc cao và trơn, kể cả 2 bạn ko đi giầy là Milô và Hằng Bimbim.

12:25 Mình đã tìm được đường mòn để đi tiếp

G.lô ở cuối con đường mòn

12:20 Thằng ĐaoNi nó ko chịu đi đường nhựa nữa mà chuyển sang đi đường rừng. Hành trình Lang Biang giờ mới trở nên đúng nghĩa leo núi. Mình lên trước tìm đường...

11:50 1 chiếc ôtô dừng lại, định cho tụi mình quá giang lên, nhưng mà vì cái "sĩ" cho nên cả đám quyết định leo bằng chân cho tới đỉnh.

11:20 gặp 1 ông đi xe máy xuống, hỏi còn bao xa, ổng nói: "còn xa lắm, mới được nửa đường". Bài học, không nên tin vào dân bản địa, nhất là mấy đứa đi ngựa.

11:00 gặp 1 thằng cha người dân tộc bản địa, hỏi nó còn bao xa là đến, nó một tay dắt ngựa, đi thong dong và nói: "sắp tới rồi" và lại thong dong dắt ngựa đi tiếp... cả đám reo hò, đi một cách hăng hái... nhưng chỉ được 20 phút...

10:45 gặp một cái dòng chữ vẽ trên đường ghi đơn giản: 6km.

Downie trên đỉnh dốc

10:00 bắt đầu hành trình Lang Biang, cả đám quyết định ko đi đường nhựa, phải đi đường mòn nó mới vui. Kể ra đúng thật

09:35 xe dừng, mua vé xong cả đám leo lên trinh phục cái đồi có chữ Lang Biang, nhiều đứa hỏi: "Đây là đỉnh rồi hả, sao có tí vậy?". Ky và Hạnh ở lại dưới chân núi, tâm sự.

09:10 xe khởi hành từ khách sạn, Bum mập không đi, ra tiệm net online. Cỡ nó có đi chắc cũng sảng như pà ngoại của nó mà thôi

08:30 mọi người kéo nhau đi ăn sáng.

07:00 vừa mở mắt ra, thấy mới có Kiki dậy nên thôi ngủ tiếp. Tờ giấy đưa ông tài xế hôm qua có ghi: "7:00 - Lang Biang"...

04:00 tất cả đều đi ngủ.

[ 23.8.2008 ]

24:00 đánh bài

23:00 nhóm Sextuple về tới khách sạn, cười ầm ĩ, bị nhân viên khách sạn lên "doạ nạt" mới chịu im

22:30 Thanh toán tiền ốc. 200k. 6 đứa tắt cười cứ như ai vừa bấm mute.

An alô @ đồi mông mơ

22:29 Thằng Đảo cầm 60k của DP "tài trợ" để bao cả đám. Đối diện, Tâm tà đạo nói: "60k chắc là dư"

21:45 ngồi ăn ốc, chem chép, sò huyết mà cả đám ngồi cười ầm ĩ, còn tranh luận sôi nổi coi trong đám này ai có gì để rửa. Ngay cả cái nickname G.lô mới và cái đồng hồ cũ sắp hỏng của mình, chúng nó cũng bắt rửa...

21:00 12 đứa vào Gali uống nước ăn kem, mình và Ky mỗi đứa 33%, còn lại tự chia. Với lý do, Ky có tình iu mới và mình, "li dị" với DP. =))

22:30 nhóm rới khách sạn đi chợ mua sắm rồi đi tìm quán nào vào ăn.

Tâm 1m11

20:10 có điện, Nguyễn Ngọc Ngạn về nghĩ hưu

18:45 cả đám lên xe tạm biệt Đà Lạt sử quán với những trò kỳ quái như Quán bạn, bức tranh kỳ lạ, cái chuông gọi nghệ nhân, giếng nước vô tâm, ông nghệ sĩ dưới gốc cây thông, quán 99 đêm...

17:20 rời Đồi mộng mơ, sau khi chụp hình với con heo mập.

Milô cưỡi chó

15:45 nghiên cứu cái bàn xoay kỳ diệu. Quả không sai, ở đây có một cái bàn, nó quay được, chỉ có cái muốn nó quay phải dùng lực. Còn nếu muốn ko cần chạm tay mà nó cũng quay thì phải có một chị nhân viên đừng đó, chỉ đạo ngầm, rất đáng nghi.

Linh ú ù và cái xích đu đáng thương

15:30 Xuống xe chuẩn bị vào điểm thao quan đầu tiên ở Đà Lạt - Đồi mộng mơ

13:30 đi ăn trưa tại quán cơm Sàigòn.

12:00 nhận phòng, mang vác hành lý lên và tắm rửa.

10:00 tới nhà thằng Cường gay, uống nước miễn phí. Tới giờ mới thấy thằng này nó lông lá ghê rợn :)).

05:00 xe chạy, hành trình Đà Lạt bắt đầu

04:35 lên xe từ nhà Diễm Phương, chuẩn bị ơới LHP đón nhóm còn lại.

04:00 ăn tô mì dằn bụng.

00:30 bắt đầu dọn đồ cho 3 ngày du hoạn Đà Lạt.

[ 22.8.2008 ]

15:30 Diễm Phương lên trễ nữa tiếng, 6 đứa bắt đầu đi mua đồ chuẩn bị cho ngày mai

15:00 lên trường để đi shopping. Mới có Bum, Khải, Tuga, Holu ở đó.

[ 21.8.2008 ]

11:30 tại quán KT, mọi người nhắc mới nhớ ngày kia là mình đi Đà Lạt rồi, chưa chuẩn bị gì cả

[ 19.8.2008 ]

14:00 mới nhận được tin, chuyến đi Đà Lạt vẫn tiếp tục được thực hiện với sự góp mặt của ba DP.

12:00 Đi coi Mummy III với lớp.

07:00 nói với Thuý Anh là chuyến đi với lớp không thể thực hiện được, vì không đủ số lượng. Thuý Anh an ủi, tổ chức một chuyến đi Đà Lạt là khó lắm, không phải ai cũng làm được.

[ 18.8.2008 ]

20:00 mọi người online bàn chuyện chuyến đi vào cuối tuần. Gần đêm, DP nhắn tin nói là huỷ chuyến đi vì không có phụ huynh nào theo, mà như thế thì rất nhiều người ko xin đi được.

Đà Lạt biên niên sử

[ 25.8.2008 ]

20:00 xuống xe nhà Tú Linh, cám ơn mẹ Tú Linh rồi xách đồ vào nhà, kết thúc chuyến đi Đà Lạt 3 ngày 2 đêm đáng nhớ.

19:00 tài xế dừng xe trước cổng trường, mọi người lấy hành lý xuống, ai về nhà nấy, mình, thằng An alô và Tú Linh đứng đợi chung với Minh và Tâm.

17:45 xe đang ở Đồng Nai, mưa to. Nhóm Balô được thành lập với các thành viên: trưởng nhóm: G.lô, phó nhóm: Alô, thủ quỹ: Milô. Quy mô của nhóm nhanh chóng được mở rộng và thành một Hội mới có tên Lô Hội với Lôgân: Anti hàng hiệu, xứng danh hàng Lô, lấy Lôgô là cây Nha đam (hay còn gọi là cây Lô hội).

15:15 nghỉ ăn trưa ở 1 quán gì đó gần Bảo Lộc, ở đây cơm cũng lô mà phở cũng lô.

13:15 cả nhóm leo lên chiếc xe 16 chỗ, rời thác Đatanla - điểm đến cuối cùng - chuẩn bị về nhà. Cầm theo cả 1 tờ tử vi của mình.

Ky và Hạnh trượt máng

12:00 trả phòng khách sạn, dọn đồ lên xe. Bác tài chở cả đám ra Đatanla đi trượt máng.

10:45 lên sòng lần cuối.

09:30 đi chợ, ăn sáng, về nhà dọn phòng. Chuyến đi chơi sắp hết rồi sao...

Hằng bimbim chọn chuối

08:45 bị gọi dậy, đánh răng rửa mặt rồi sang phòng con gái đánh xì dzách.

03:15 đi ngủ 1 giấc, phục hồi năng lượng sau 1 ngày mệt rã rời, nhưng vô cùng vui, và đáng nhớ. Tụi kia vẫn còn thức đánh bài.

[ 24.8.2008 ]

24:00 vẫn đánh bài kịch liệt, lên sòng với 1 lúc 3 tụ, tụ Việt Tùng (ít được đầu tư nhất), tụ Gman (khá thu hút đầu tư) và tụ G.lô (vốn đầu tư nước ngoài FDI ào ạt). Mà hay 1 cái là tụ Gman và G.lô ra bài đều y chang nhau. Đúng là anh em song sinh có khác.

22:30 tắm rửa xong xuôi, phòng con gái lại nhộn nhịp với những câu nói sảng của Tú Linh, Khánh Minh và Diễm Phương.

22:00 trả xe đạp đôi, đứng 1 đám ngoài đường Lê Thị Hồng Gấm. Lúc này thì bệnh sảng của Linh, Minh và Phương đã lên tới mức cao trào.

Bum mập... ngáp

20:45 thuê 6 chiếc xe đạp đôi, mỗi xe đều có 1 bạn nam chở 1 bạn nữ chạy vòng vòng hồ Xuân Hương. Chiếc xe xanh lá cây vừa đi vừa một hai... bim bim...

20:00 ngồi xem bế mạc Olympic Beijing 2008 tại quán cơm SàiGòn (nhớ hôm nào đang nằm coi lễ khai mạc ở Cát Bà, nay bế mạc lại coi ở Đà lạt)

17:45 đánh bài để kiếm tiền ăn tối

17:00 xe chở cả nhóm đi Tuyền Lâm và "Thuyền" viện trúc lâm :)). Nhưng rất tiếc, hôm nay là chủ nhật, đóng cửa sớm. Thế là lại quay về với bài bạc.

Nguyện lép

14:30 nhóm leo núi Lang Biang đã về, mấy thằng con trai tranh thủ ngủ lấy sức. Thằng Downie và Kilô sang phòng con gái gõ cửa. Trong phòng hỏi (giọng uể oải): "đang ngủ, có gì không?" Downie và Kilô vừa bảo "đánh bài không?" thế là DPhương và Milô liền bật dậy, mở cửa... no comment available.

14:08 xe jeep dừng ở chân núi. 7 phút.

14:01 xe bắt d8ầu khởi hành từ đỉnh Lang Biang, mình cầm đồng hồ lên và bấm.

13:20 cả đám leo được lên tới cái nhà nghỉ heo hút trên đỉnh Radar sau hơn 3 tiếng đi, đi và đi. Chỉ mong thưởng thức món kem Lang biang nhưng rất tiếc, giờ này đã hết kem.

13:10 cả đám đứng trên vách núi, nhìn xuống cái dòng chữ Lang Biang màu trắng ngay cổng lúc mới vào. Diễm Phương thì vẫn: "dốc lên khúc khuỷu, dốc thăm thẳm"

má Phương đang sảng

12:50 "Yeah! Yeah! xuống được rồi xuống được rồi". Cuộc sống phải có những lúc gian lao thì mới là cuộc sống. Chứ cứ mãi bằng phằng thì... sống làm đek gì.

12:45 đã đi tới cuối đoạn đường mòn và tìm ra đường nhựa.

12:35 Cả đám đã leo lên được sườn dốc cao và trơn, kể cả 2 bạn ko đi giầy là Milô và Hằng Bimbim.

12:25 Mình đã tìm được đường mòn để đi tiếp

G.lô ở cuối con đường mòn

12:20 Thằng ĐaoNi nó ko chịu đi đường nhựa nữa mà chuyển sang đi đường rừng. Hành trình Lang Biang giờ mới trở nên đúng nghĩa leo núi. Mình lên trước tìm đường...

11:50 1 chiếc ôtô dừng lại, định cho tụi mình quá giang lên, nhưng mà vì cái "sĩ" cho nên cả đám quyết định leo bằng chân cho tới đỉnh.

11:20 gặp 1 ông đi xe máy xuống, hỏi còn bao xa, ổng nói: "còn xa lắm, mới được nửa đường". Bài học, không nên tin vào dân bản địa, nhất là mấy đứa đi ngựa.

11:00 gặp 1 thằng cha người dân tộc bản địa, hỏi nó còn bao xa là đến, nó một tay dắt ngựa, đi thong dong và nói: "sắp tới rồi" và lại thong dong dắt ngựa đi tiếp... cả đám reo hò, đi một cách hăng hái... nhưng chỉ được 20 phút...

10:45 gặp một cái dòng chữ vẽ trên đường ghi đơn giản: 6km.

Downie trên đỉnh dốc

10:00 bắt đầu hành trình Lang Biang, cả đám quyết định ko đi đường nhựa, phải đi đường mòn nó mới vui. Kể ra đúng thật

09:35 xe dừng, mua vé xong cả đám leo lên trinh phục cái đồi có chữ Lang Biang, nhiều đứa hỏi: "Đây là đỉnh rồi hả, sao có tí vậy?". Ky và Hạnh ở lại dưới chân núi, tâm sự.

09:10 xe khởi hành từ khách sạn, Bum mập không đi, ra tiệm net online. Cỡ nó có đi chắc cũng sảng như pà ngoại của nó mà thôi

08:30 mọi người kéo nhau đi ăn sáng.

07:00 vừa mở mắt ra, thấy mới có Kiki dậy nên thôi ngủ tiếp. Tờ giấy đưa ông tài xế hôm qua có ghi: "7:00 - Lang Biang"...

04:00 tất cả đều đi ngủ.

[ 23.8.2008 ]

24:00 đánh bài

23:00 nhóm Sextuple về tới khách sạn, cười ầm ĩ, bị nhân viên khách sạn lên "doạ nạt" mới chịu im

22:30 Thanh toán tiền ốc. 200k. 6 đứa tắt cười cứ như ai vừa bấm mute.

An alô @ đồi mông mơ

22:29 Thằng Đảo cầm 60k của DP "tài trợ" để bao cả đám. Đối diện, Tâm tà đạo nói: "60k chắc là dư"

21:45 ngồi ăn ốc, chem chép, sò huyết mà cả đám ngồi cười ầm ĩ, còn tranh luận sôi nổi coi trong đám này ai có gì để rửa. Ngay cả cái nickname G.lô mới và cái đồng hồ cũ sắp hỏng của mình, chúng nó cũng bắt rửa...

21:00 12 đứa vào Gali uống nước ăn kem, mình và Ky mỗi đứa 33%, còn lại tự chia. Với lý do, Ky có tình iu mới và mình, "li dị" với DP. =))

22:30 nhóm rới khách sạn đi chợ mua sắm rồi đi tìm quán nào vào ăn.

Tâm 1m11

20:10 có điện, Nguyễn Ngọc Ngạn về nghĩ hưu

18:45 cả đám lên xe tạm biệt Đà Lạt sử quán với những trò kỳ quái như Quán bạn, bức tranh kỳ lạ, cái chuông gọi nghệ nhân, giếng nước vô tâm, ông nghệ sĩ dưới gốc cây thông, quán 99 đêm...

17:20 rời Đồi mộng mơ, sau khi chụp hình với con heo mập.

Milô cưỡi chó

15:45 nghiên cứu cái bàn xoay kỳ diệu. Quả không sai, ở đây có một cái bàn, nó quay được, chỉ có cái muốn nó quay phải dùng lực. Còn nếu muốn ko cần chạm tay mà nó cũng quay thì phải có một chị nhân viên đừng đó, chỉ đạo ngầm, rất đáng nghi.

Linh ú ù và cái xích đu đáng thương

15:30 Xuống xe chuẩn bị vào điểm thao quan đầu tiên ở Đà Lạt - Đồi mộng mơ

13:30 đi ăn trưa tại quán cơm Sàigòn.

12:00 nhận phòng, mang vác hành lý lên và tắm rửa.

10:00 tới nhà thằng Cường gay, uống nước miễn phí. Tới giờ mới thấy thằng này nó lông lá ghê rợn :)).

05:00 xe chạy, hành trình Đà Lạt bắt đầu

04:35 lên xe từ nhà Diễm Phương, chuẩn bị ơới LHP đón nhóm còn lại.

04:00 ăn tô mì dằn bụng.

00:30 bắt đầu dọn đồ cho 3 ngày du hoạn Đà Lạt.

[ 22.8.2008 ]

15:30 Diễm Phương lên trễ nữa tiếng, 6 đứa bắt đầu đi mua đồ chuẩn bị cho ngày mai

15:00 lên trường để đi shopping. Mới có Bum, Khải, Tuga, Holu ở đó.

[ 21.8.2008 ]

11:30 tại quán KT, mọi người nhắc mới nhớ ngày kia là mình đi Đà Lạt rồi, chưa chuẩn bị gì cả

[ 19.8.2008 ]

14:00 mới nhận được tin, chuyến đi Đà Lạt vẫn tiếp tục được thực hiện với sự góp mặt của ba DP.

12:00 Đi coi Mummy III với lớp.

07:00 nói với Thuý Anh là chuyến đi với lớp không thể thực hiện được, vì không đủ số lượng. Thuý Anh an ủi, tổ chức một chuyến đi Đà Lạt là khó lắm, không phải ai cũng làm được.

[ 18.8.2008 ]

20:00 mọi người online bàn chuyện chuyến đi vào cuối tuần. Gần đêm, DP nhắn tin nói là huỷ chuyến đi vì không có phụ huynh nào theo, mà như thế thì rất nhiều người ko xin đi được.

Followers