Label Cloud

Showing posts with label Tutorial. Show all posts
Showing posts with label Tutorial. Show all posts

Saturday, October 18, 2008

FU - Rèn luyện tập trung

Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại

Đã 26 cái thiên thu rồi chưa viết blog. Hôm nay xin tường thuật lại 26 ngàn năm làm tù nhân chính trị của mình tại trường giáo dục quốc phòng QK7. Trước hết phải kể đến những cái thường nhật nhất như:

Cái Ăn:

Cái ăn trong trại thật là chấm chấm chấm. Một ngày ăn chính 3 lần, sáng trưa chiều. Cứ sáng sớm, sau khi tập thể dục xong thì mỗi tiểu đội sẽ nháo nhác đi tìm thằng tiểu đội trưởng để lấy phiếu ăn sáng. Phiếu ăn sáng chỉ đơn giản là một mảnh giấy bé tẹo, bé ngang ngửa cái hình thẻ 3x4, trên đó ghi bằng bút bi một trong 4 món: mì gói, banh canh, hủ tíu và phở. Tuy vậy nó vô cùng giá trị, đứa nào khôn khéo thì lấy đc hơn 1 cái nếu có thằng nào trong tiểu đội ko đi ăn. Cầm phiếu ăn trên tay, xách theo đôi đũa (ai nhí nhố xách theo cả cái muỗng cũng ko hơn bao nhiêu mà lại còn phải rửa thêm cái muỗng đó) tiến về phía nhà ăn và xếp hàng. Sau nhiều nỗ lực xếp hàng, bạn sẽ đc trao một cái tô bé tẻo teo, đầy nước, rau và... vô cùng ít cái. Cái tô đó ăn lâu lắm là 3 phút, và no lâu lắm là 30 phút... không hơn. Đó là một bữa sáng.

Đi đều... Bước... 1,2,1,2,1,2

Đến trưa, khi nghe bác Sĩ hay Cường Đôla thổi còi, thì cả bầy kéo ra từ mọi ngóc ngách, từ ngoài sân, tới trong phòng và thậm chí trong nhà vệ sinh. Ai cũng cầm theo tô, muỗng và đũa ra đứng xếp hàng, vừa đi vừa gõ 3 cái thứ ấy vào nhau kêu leng keng như bọn chết đói xin ăn hay như thằng đạp xe bán hủ tíu gõ. Đó là mấy ngày đầu thôi, mấy ngày sau rồi thì bớt nghe tiếng leng keng, một phần do bị chửi nhiều quá, một phần do chúng nó chán ăn trong trung tâm, bỏ ra ngoài ăn cho nó no. Đặc biệt là vào những ngày ăn cá mỡ thì quán cơm gà gần trường lại nhộn nhịp hẳn lên...

Bữa chiều cũng thế.

Bài học rút ra:

Nên mang theo mấy cái tô, dĩa bằng giấy nhựa, loại xài một lần ấy, ăn xong thì bỏ, đỡ mất công làm mất hay ít nhất đỡ phải rửa chén.

Các lý do khiến bạn không nên rửa chén: mất thời gian, rửa không sạch, không có nước rửa chén, mà có thì cũng bị đứa khác xin đểu... Mà chẳng may phải rửa thì tốt nhất là không mang nước rửa chén theo, vì thể nào cũng có đứa khác mang để mình... xin đểu. Còn nếu lỡ mang theo thì nên về phòng, rót một tí vào đồ rửa chén rồi cất đi, đem ra thế nào cũng hết.

Các bữa ăn trưa và chiều thì có lượng hơn bữa sáng, nhưng chất thì cũng kẻ tám lạng, người nửa cân (ngày xưa 1 cân là 16 lạng). Mình ăn cũng tích cực lắm, bới cơm liên tục, ăn gấp đôi gấp ba ở nhà, vì nếu ko ăn thì nguy cơ gục trên bục giảng là rất cao, nhiều bạn nữ đã như vậy.

Ngoài các bữa chính như vậy, sinh viên còn tự tạo ra các bữa phụ, vào các giờ chuyển tiết, các lúc rảnh rỗi buổi chiều, tối và các bữa mì gói tập thể lúc nửa đêm (cái này thì yêu cầu có bình đun nước nóng, nếu không thì chịu khó nịnh mấy chị ở canteen để mấy chị rót tí nước sôi cho mà nấu mì). Cũng nhờ các bữa phụ này mà chỉ vài chục bạn phải lên quân y thôi...

Mém quên cái uống, trong này nóng bức khó chịu cho nên sinh viên uống nước như trâu. Mà nước thì không có sẵn đâu mà uống, muốn uống thì phải vào canteen mua. Tốt nhất là cả phòng cứ thu tiền hết vào rồi chia ra mua từng ngày. Một ngày thì một phòng 36 người có thể uống hết 3 bình nước 12k. Tức là khoảng 1k/1ngày/1người. Cứ thu 25k mỗi người để mua nước là ổn.

Cái ăn đã xong, thì đến cái mặc

Cái Mặc:

Cái mặc thì mình chỉ khuyên các bạn nên đem theo 3 bộ đồ để mặc là đủ, đem nhiều mất công mang vác mà lại mất diện tích để, vì một người chỉ có khoảng 0.4m2 để chất đồ cá nhân thôi. Ngoài ra cần đem theo từ 1-2 cái móc quần áo là đủ. Thực tế thì cũng không cần giặt giũ gì nên mang móc chỉ là đề phòng. Không cần giặt giũ không phải là cứ bộ đó mặc hoài không giặt, mà chẳng qua là sát bên cạnh trường có chỗ tắm giặt tư nhân rồi. Sang bên đó cứ 2k là tắm thoải mái, không phải xếp hàng hay tắm tiên như trong trường (nhiều khi đang tắm trong trường mà cúp nước là lắm chuyện vui lắm đấy nhé. Cẩn thận). Tắm xong có người ta giặt ủi dùm luôn, quá đỡ, không sợ giặt dơ, không phải nơm nớp canh trời mưa để cất quần áo vào và đặc biệt, không sợ thằng khác "hack" áo quần và khăn mặt của mình (nhất là quân phục). Giá chung cho việc giặt ủi là 1k một cái áo hoặc 1 cái quần, "quần em bé" và vớ là free. Tạm tính là 1 ngày tắm 1 lần, giặt 1 bộ thường phục, 1 bộ quân phục thì 1 ngày hết 6k, 25 ngày hết 150k.

Ngoài ra mũ nón cũng là một vấn đề. Tuyệt đối hy sinh thân mình để bảo vệ cái mũ tai bèo được phát. Cái này cực kỳ dễ mất, dễ để quên trong phòng học, ở thao trường, ở canteen và ở quán net, và hơn hết, cực kỳ dễ bị hack.

Bài học:

Dù được dặn là không được ghi vẽ lên mũ nón nhưng bạn cứ thẳng tay mà ghi tên, ký hiệu lên mũ, càng dễ thấy càng tốt, để cho bọn hacker không dám tự tiện lấy.

Còn vấn đề về giầy dép thì thế này. Chỉ nên đem theo 1 đôi giầy thường thường và một đôi dép độc độc. Lý do, giầy thì ít thấy nó hack của nhau, chỉ có cái là đi liên tục trong 26 ngày liền, không có lúc nào mà giặt, phơi cho nên dễ đứt bóng lắm, mang giầy cúi bắp theo có gì xài xong bỏ luôn. Còn dép thì cần đôi độc độc để có bị hack cũng dễ tìm lại, mà dép thì dễ bị hack lắm, cứ buông dép ra là có thể mất ngay lập tức (kinh nghiệm bản thân 3 lần mất dép và 3 lần tìm lại được). Nói chung cái gì cũng có thể bị hack cả. Cho nên khi mất đồ thì tiên trách kỷ hậu trách nhân nhé.

Lê Thắng

Cái Ngủ:

Ngủ mà cũng có vấn đề à? Có lắm đấy, thứ nhất, ngủ trong cái trung tâm mà trước sau đều là đồng cỏ thì tốt nhất là mắc mùng vào đi, không thì mỗi đêm ráng mua 2 bịch soffell mà bôi khắp người (2 bịch x 25 đêm x 2k = 100k đấy, chịu khó mắc mùng thì tiết kiệm đc 100k). Ngủ dậy thì ráng mà gấp mùng mền (gọi chung là nội vụ) cho nó gọn, không cần làm theo đúng hướng dẫn đâu, cứ làm cho nó gọn gàng là được. Xong rồi nhớ canh chừng (dù rất khó) vì nhiều đứa gấp xấu bị tịch thu, chúng nó sẽ đi "mượn" của đứa khác.

 Phòng 54

Theo luật thì phải tắt đèn đi ngủ lúc 9:30. Lúc đầu thì ai cũng nghĩ làm sao ngủ nổi cái giờ đó, nhưng mà cứ thử sau 1 ngày dậy lúc 5 giờ, học 5 tiết chính trị cộng thêm 4 tiết thực hành ở ngoài trời nắng nóng thì đếm 9 giờ hơn đã muốn đi ngủ rồi.

Cái Chơi:

Vào đây thì ngoài mấy cái tối đi học hát hay phải ôn bài thì hầu hết là rảnh (bắt đọc hồi ký làm report nhưng mà mấy ai thèm đọc. Không đọc vẫn làm được như thường). Mà nhàn cư vi bất thiện. Chính vì lẽ đó, các anh em thường giải trí bằng việc đánh bài. Đánh bài ăn tiền là bị cấm, bị bắt là chỉ có đường viết kiểm điểm và đi nhổ cỏ. Cho nên nhiều hình thức đánh bài khác được lưu hành, như đánh bài ghi điểm bao nước, đánh bài quỳ và hấp dẫn nhất là đánh bài quỳ. Ngoài ra còn vài biến thể biến thái khác là đánh bài ăn đập hay đánh bài cười (thằng nào thua phải ngồi... cười).

Sau nhiều ngày nhịn, anh em FU không thể chịu được nữa nên đã trốn về đem laptop lên (lúc này cũng thân thân rồi nên đỡ lo mất laptop) để... chơi game (là chính). Game phổ biến nhất là đá banh fifa, một máy gắn 2 tay cầm vào để 2 thằng đấu với nhau. Phòng 44 kinh doanh dịch vụ này ghê gớm nhất, đá đơn là 2k/ván, đá bảng là 5k. Ai vô địch thì gom một phần đem bao nước anh em trong phòng.

Ngoài ra thì khoản thể thao văn nghệ các bạn khỏi lo. Ở đây 26 ngày bạn sẽ được tham dự rất nhiều hoạt động thể thao văn nghệ. Như 3 môn thể thao, kéo co, bóng đá, bóng sọt. Kéo co với nhau, kéo co với cả bộ đội. Bóng đá thì khỏi nói rồi, các phòng đá với nhau dành giải vô địch. Còn bóng sọt là hoàn toàn mới lại. Nó là kết hợp của khá nhiều môn thể thao như bóng rổ, bóng ném, bóng chuyền, bóng bầu dục. Phòng 54 của mình năm nay dành được 2 giải nhất và giải 3 kéo co (tổng cộng là 1tr9 tiền thưởng).

Kéo co

Văn nghệ còn phong phú hơn. Lâu lâu ông Việt lại xách đàn vào mở show nhạc cho sinh viên. Các bạn còn được "tận hưởng" các show lớn khác như giao lưu với Fsoft, giao lưu với bộ đội rồi văn nghệ chia tay... nói chung là lắm lắm, chỉ sự bạn không đủ sức chơi thôi.

Thông tin liên lạc:

Vào đây thật sự chỉ còn cái điện thoại di động để liên lạc. Điện thoại có thể dùng để gọi, nghe, nhắn tin, chơi game, nghe nhạc. Nhưng cũng có nhiều thằng chỉ dám đem theo mấy cục gạch vào để khỏi sợ mất máy (nhiều khi sim còn giá trị hơn máy). Sóng điện thoại thì cũng tương đối, khoảng 8/10 với Mobi.

Lời khuyên:

Nên dùng Viettel khi đi học quân sự vì FPT sẽ bắt mấy bạn phải vào rừng vài lần. Mà trong khu quân sự ở Tây Ninh hay Củ Chi thì chỉ có Viettel là sống (của quân đội mà).

Nói thế cho vui thôi, chứ một ngày vẫn có 2 thời điểm có thể ra ngoài tiệm net đc. Đó là sau lúc ăn trưa cho đến 1 giờ 15 và sau lúc ăn tối cho ơới 7 giờ. Đa phần ra tiệm net để chơi game, một số làm report, một số update thông tin thời sự. Quán net xung quanh khu quân sự ko thiếu như chỉ có một quán là xài đc (có máy lạnh, có vài máy ko chậm lắm) ở đường Tô Ký, đi từ trường ra khoảng 250m.

Cái học:

Cái này mới là cái chán nhất. Ở trường quân sự QK7, bạn sẽ phải học 12 bài chính trị để thi 2 học phần. Mỗi bài thi là một bài tập làm văn đúng nghĩa với dàn ý là cuốn sách giáo dục quốc phòng. Học phần đầu mình còn ngây thơ, cầm sách học, nhưng tới học phần 2 thì đã khác, tiến bộ hơn. Hai bài ngắn thì chép ý vào tờ giấy, mấy bài còn lại thì lấy điện thoại ra chụp rồi đem vào quay :D.

Cái lý do chính đáng bắt mình phải làm cái hành động không chính đáng đó cơ bản là do độ hấp dẫn của môn chính trị. Cái hay duy nhất của môn này là mỗi một bài có một ông thầy mới vào dạy. Cứ như thể không ông nào chịu nổi cái trường này quá 1 buổi học. Mà cũng có thể thế thật.

Giờ thực hành cũng ko chịu thua người bạn lý thuyết của mình. Thực hành như cái như đi đều quay nghiêng quay ngửa thì không nói làm gì (tại cũng chả có gì mà nói, ông thầy cho chơi không). Chỉ có tập bắn súng là chán. Ngày nào cũng như ngày nào, cứ thay nhau ra nhắm nhắm cái bia mỏi cả mắt. Đã thế nhiều lần còn không có cái chiếu lót bên dưới, tanh banh cái áo. Nhưng mà những giờ tập vất vả cũng đem lại một kết quả tốt. Hehe mình bắn đạn thật được 27/30 lận (trong đó có 1 lần 10, head-shot). Giờ thực hành còn có cái màn chiến thuật tiến công phòng ngự. Tiến công thì có trò ném lựu đạn vào ụ súng và vác bộc phá đánh cốt. Phòng ngự còn nhảm hơn với trò đi hào bắn súng. Nói chung, chỉ có 3 từ để tả lại cái việc học trong này là: tẻ nhạt, tẻ nhạt và tẻ nhạt.

Vào rừng ngủ võng

Mà nói thẳng là trong này tiêu cực lắm, mấy ông thầy còn dặn sinh viên đóng tiền tế nhị trong thi cử để đậu hết. Có đứa vác cây súng chạy đc vài bước thì té mà cũng đậu hết. Biết trước thế này đã không phải tập trung nghe và làm đi làm lại mấy lần mấy động tác đó.

Riêng sinh viên FPT còn bị lao động khổ sai với cái trò viết report. Điếm đi đếm lại thì vào trong trại này phải làm 6 cái report. Report về mấy cuốn hồi ký của nhạc phụ ông chủ tịch và tía của ông phó chủ tịch FPT (nhạc phụ của BìnhTG là đại tướng GiápVN, còn tía của ông TiếnHN là ông Thiếu tướng Hoàng Đan). Ngoài ra còn 3 bài chuyên đề về giáo dục truyền thống với ông Trung tướng Nguyễn Thành Tâm và thiếu tướng Trần Ngọc Thổ, cộng thêm bài extra với ông Ogawa Takeo chủ tịch danh dự của Hitachi Software nữa... thiệt tình hết chịu nổi.

Lời khuyên:

Mấy cuốn hồi ký đó chả cần đọc cũng có thể làm đc hết, cứ phang đại vào, cứ chém gió chém bão ào ào vào. Chỉ có 2-3 người chấm tới 300x6 bài thì quả thật là không thể kỹ lưỡng được đâu.

Mấy vấn đề trên là mấy vấn đề cơ bản nhất bạn phải lo nếu như bạn chót đăng ký học FU. Ngoài ra còn vô khối chuyện lớn bé trong đợt rèn luyện tập trung đầu tiên của FU-HCM nữa, nào là vụ bigshow YếnMH, rồi vụ trộm vào chôm đồ của sinh viên, rồi vụ lên rừng ngủ võng bị muỗn chích, đánh bài ăn tiền, mất bóp, mất điện thoại, xù tiền...

Lời cuối:

Kết luận cuối cùng sau đợt quân sự này là: sv FU-HCM quả là một bộ sưu tập phong phú các loại người. Từ loại abc đến loại xyz, từ người quân tử đến hạng tiểu nhân, kiêu kỳ có, chất phác có, cưa bom có, thật thá có, tích cực có, thụ động có,... vân vân và vân vân. Chỉ mong sao những người mình đang tin tưởng còn có thể tin tưởng đc trong suốt 4 năm ở đây.

Sau đây là toàn bộ hình ảnh mình chụp được trong đợt rèn luyện tập trung lần này

FU - Rèn luyện tập trung

Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại

Đã 26 cái thiên thu rồi chưa viết blog. Hôm nay xin tường thuật lại 26 ngàn năm làm tù nhân chính trị của mình tại trường giáo dục quốc phòng QK7. Trước hết phải kể đến những cái thường nhật nhất như:

Cái Ăn:

Cái ăn trong trại thật là chấm chấm chấm. Một ngày ăn chính 3 lần, sáng trưa chiều. Cứ sáng sớm, sau khi tập thể dục xong thì mỗi tiểu đội sẽ nháo nhác đi tìm thằng tiểu đội trưởng để lấy phiếu ăn sáng. Phiếu ăn sáng chỉ đơn giản là một mảnh giấy bé tẹo, bé ngang ngửa cái hình thẻ 3x4, trên đó ghi bằng bút bi một trong 4 món: mì gói, banh canh, hủ tíu và phở. Tuy vậy nó vô cùng giá trị, đứa nào khôn khéo thì lấy đc hơn 1 cái nếu có thằng nào trong tiểu đội ko đi ăn. Cầm phiếu ăn trên tay, xách theo đôi đũa (ai nhí nhố xách theo cả cái muỗng cũng ko hơn bao nhiêu mà lại còn phải rửa thêm cái muỗng đó) tiến về phía nhà ăn và xếp hàng. Sau nhiều nỗ lực xếp hàng, bạn sẽ đc trao một cái tô bé tẻo teo, đầy nước, rau và... vô cùng ít cái. Cái tô đó ăn lâu lắm là 3 phút, và no lâu lắm là 30 phút... không hơn. Đó là một bữa sáng.

Đi đều... Bước... 1,2,1,2,1,2

Đến trưa, khi nghe bác Sĩ hay Cường Đôla thổi còi, thì cả bầy kéo ra từ mọi ngóc ngách, từ ngoài sân, tới trong phòng và thậm chí trong nhà vệ sinh. Ai cũng cầm theo tô, muỗng và đũa ra đứng xếp hàng, vừa đi vừa gõ 3 cái thứ ấy vào nhau kêu leng keng như bọn chết đói xin ăn hay như thằng đạp xe bán hủ tíu gõ. Đó là mấy ngày đầu thôi, mấy ngày sau rồi thì bớt nghe tiếng leng keng, một phần do bị chửi nhiều quá, một phần do chúng nó chán ăn trong trung tâm, bỏ ra ngoài ăn cho nó no. Đặc biệt là vào những ngày ăn cá mỡ thì quán cơm gà gần trường lại nhộn nhịp hẳn lên...

Bữa chiều cũng thế.

Bài học rút ra:

Nên mang theo mấy cái tô, dĩa bằng giấy nhựa, loại xài một lần ấy, ăn xong thì bỏ, đỡ mất công làm mất hay ít nhất đỡ phải rửa chén.

Các lý do khiến bạn không nên rửa chén: mất thời gian, rửa không sạch, không có nước rửa chén, mà có thì cũng bị đứa khác xin đểu... Mà chẳng may phải rửa thì tốt nhất là không mang nước rửa chén theo, vì thể nào cũng có đứa khác mang để mình... xin đểu. Còn nếu lỡ mang theo thì nên về phòng, rót một tí vào đồ rửa chén rồi cất đi, đem ra thế nào cũng hết.

Các bữa ăn trưa và chiều thì có lượng hơn bữa sáng, nhưng chất thì cũng kẻ tám lạng, người nửa cân (ngày xưa 1 cân là 16 lạng). Mình ăn cũng tích cực lắm, bới cơm liên tục, ăn gấp đôi gấp ba ở nhà, vì nếu ko ăn thì nguy cơ gục trên bục giảng là rất cao, nhiều bạn nữ đã như vậy.

Ngoài các bữa chính như vậy, sinh viên còn tự tạo ra các bữa phụ, vào các giờ chuyển tiết, các lúc rảnh rỗi buổi chiều, tối và các bữa mì gói tập thể lúc nửa đêm (cái này thì yêu cầu có bình đun nước nóng, nếu không thì chịu khó nịnh mấy chị ở canteen để mấy chị rót tí nước sôi cho mà nấu mì). Cũng nhờ các bữa phụ này mà chỉ vài chục bạn phải lên quân y thôi...

Mém quên cái uống, trong này nóng bức khó chịu cho nên sinh viên uống nước như trâu. Mà nước thì không có sẵn đâu mà uống, muốn uống thì phải vào canteen mua. Tốt nhất là cả phòng cứ thu tiền hết vào rồi chia ra mua từng ngày. Một ngày thì một phòng 36 người có thể uống hết 3 bình nước 12k. Tức là khoảng 1k/1ngày/1người. Cứ thu 25k mỗi người để mua nước là ổn.

Cái ăn đã xong, thì đến cái mặc

Cái Mặc:

Cái mặc thì mình chỉ khuyên các bạn nên đem theo 3 bộ đồ để mặc là đủ, đem nhiều mất công mang vác mà lại mất diện tích để, vì một người chỉ có khoảng 0.4m2 để chất đồ cá nhân thôi. Ngoài ra cần đem theo từ 1-2 cái móc quần áo là đủ. Thực tế thì cũng không cần giặt giũ gì nên mang móc chỉ là đề phòng. Không cần giặt giũ không phải là cứ bộ đó mặc hoài không giặt, mà chẳng qua là sát bên cạnh trường có chỗ tắm giặt tư nhân rồi. Sang bên đó cứ 2k là tắm thoải mái, không phải xếp hàng hay tắm tiên như trong trường (nhiều khi đang tắm trong trường mà cúp nước là lắm chuyện vui lắm đấy nhé. Cẩn thận). Tắm xong có người ta giặt ủi dùm luôn, quá đỡ, không sợ giặt dơ, không phải nơm nớp canh trời mưa để cất quần áo vào và đặc biệt, không sợ thằng khác "hack" áo quần và khăn mặt của mình (nhất là quân phục). Giá chung cho việc giặt ủi là 1k một cái áo hoặc 1 cái quần, "quần em bé" và vớ là free. Tạm tính là 1 ngày tắm 1 lần, giặt 1 bộ thường phục, 1 bộ quân phục thì 1 ngày hết 6k, 25 ngày hết 150k.

Ngoài ra mũ nón cũng là một vấn đề. Tuyệt đối hy sinh thân mình để bảo vệ cái mũ tai bèo được phát. Cái này cực kỳ dễ mất, dễ để quên trong phòng học, ở thao trường, ở canteen và ở quán net, và hơn hết, cực kỳ dễ bị hack.

Bài học:

Dù được dặn là không được ghi vẽ lên mũ nón nhưng bạn cứ thẳng tay mà ghi tên, ký hiệu lên mũ, càng dễ thấy càng tốt, để cho bọn hacker không dám tự tiện lấy.

Còn vấn đề về giầy dép thì thế này. Chỉ nên đem theo 1 đôi giầy thường thường và một đôi dép độc độc. Lý do, giầy thì ít thấy nó hack của nhau, chỉ có cái là đi liên tục trong 26 ngày liền, không có lúc nào mà giặt, phơi cho nên dễ đứt bóng lắm, mang giầy cúi bắp theo có gì xài xong bỏ luôn. Còn dép thì cần đôi độc độc để có bị hack cũng dễ tìm lại, mà dép thì dễ bị hack lắm, cứ buông dép ra là có thể mất ngay lập tức (kinh nghiệm bản thân 3 lần mất dép và 3 lần tìm lại được). Nói chung cái gì cũng có thể bị hack cả. Cho nên khi mất đồ thì tiên trách kỷ hậu trách nhân nhé.

Lê Thắng

Cái Ngủ:

Ngủ mà cũng có vấn đề à? Có lắm đấy, thứ nhất, ngủ trong cái trung tâm mà trước sau đều là đồng cỏ thì tốt nhất là mắc mùng vào đi, không thì mỗi đêm ráng mua 2 bịch soffell mà bôi khắp người (2 bịch x 25 đêm x 2k = 100k đấy, chịu khó mắc mùng thì tiết kiệm đc 100k). Ngủ dậy thì ráng mà gấp mùng mền (gọi chung là nội vụ) cho nó gọn, không cần làm theo đúng hướng dẫn đâu, cứ làm cho nó gọn gàng là được. Xong rồi nhớ canh chừng (dù rất khó) vì nhiều đứa gấp xấu bị tịch thu, chúng nó sẽ đi "mượn" của đứa khác.

 Phòng 54

Theo luật thì phải tắt đèn đi ngủ lúc 9:30. Lúc đầu thì ai cũng nghĩ làm sao ngủ nổi cái giờ đó, nhưng mà cứ thử sau 1 ngày dậy lúc 5 giờ, học 5 tiết chính trị cộng thêm 4 tiết thực hành ở ngoài trời nắng nóng thì đếm 9 giờ hơn đã muốn đi ngủ rồi.

Cái Chơi:

Vào đây thì ngoài mấy cái tối đi học hát hay phải ôn bài thì hầu hết là rảnh (bắt đọc hồi ký làm report nhưng mà mấy ai thèm đọc. Không đọc vẫn làm được như thường). Mà nhàn cư vi bất thiện. Chính vì lẽ đó, các anh em thường giải trí bằng việc đánh bài. Đánh bài ăn tiền là bị cấm, bị bắt là chỉ có đường viết kiểm điểm và đi nhổ cỏ. Cho nên nhiều hình thức đánh bài khác được lưu hành, như đánh bài ghi điểm bao nước, đánh bài quỳ và hấp dẫn nhất là đánh bài quỳ. Ngoài ra còn vài biến thể biến thái khác là đánh bài ăn đập hay đánh bài cười (thằng nào thua phải ngồi... cười).

Sau nhiều ngày nhịn, anh em FU không thể chịu được nữa nên đã trốn về đem laptop lên (lúc này cũng thân thân rồi nên đỡ lo mất laptop) để... chơi game (là chính). Game phổ biến nhất là đá banh fifa, một máy gắn 2 tay cầm vào để 2 thằng đấu với nhau. Phòng 44 kinh doanh dịch vụ này ghê gớm nhất, đá đơn là 2k/ván, đá bảng là 5k. Ai vô địch thì gom một phần đem bao nước anh em trong phòng.

Ngoài ra thì khoản thể thao văn nghệ các bạn khỏi lo. Ở đây 26 ngày bạn sẽ được tham dự rất nhiều hoạt động thể thao văn nghệ. Như 3 môn thể thao, kéo co, bóng đá, bóng sọt. Kéo co với nhau, kéo co với cả bộ đội. Bóng đá thì khỏi nói rồi, các phòng đá với nhau dành giải vô địch. Còn bóng sọt là hoàn toàn mới lại. Nó là kết hợp của khá nhiều môn thể thao như bóng rổ, bóng ném, bóng chuyền, bóng bầu dục. Phòng 54 của mình năm nay dành được 2 giải nhất và giải 3 kéo co (tổng cộng là 1tr9 tiền thưởng).

Kéo co

Văn nghệ còn phong phú hơn. Lâu lâu ông Việt lại xách đàn vào mở show nhạc cho sinh viên. Các bạn còn được "tận hưởng" các show lớn khác như giao lưu với Fsoft, giao lưu với bộ đội rồi văn nghệ chia tay... nói chung là lắm lắm, chỉ sự bạn không đủ sức chơi thôi.

Thông tin liên lạc:

Vào đây thật sự chỉ còn cái điện thoại di động để liên lạc. Điện thoại có thể dùng để gọi, nghe, nhắn tin, chơi game, nghe nhạc. Nhưng cũng có nhiều thằng chỉ dám đem theo mấy cục gạch vào để khỏi sợ mất máy (nhiều khi sim còn giá trị hơn máy). Sóng điện thoại thì cũng tương đối, khoảng 8/10 với Mobi.

Lời khuyên:

Nên dùng Viettel khi đi học quân sự vì FPT sẽ bắt mấy bạn phải vào rừng vài lần. Mà trong khu quân sự ở Tây Ninh hay Củ Chi thì chỉ có Viettel là sống (của quân đội mà).

Nói thế cho vui thôi, chứ một ngày vẫn có 2 thời điểm có thể ra ngoài tiệm net đc. Đó là sau lúc ăn trưa cho đến 1 giờ 15 và sau lúc ăn tối cho ơới 7 giờ. Đa phần ra tiệm net để chơi game, một số làm report, một số update thông tin thời sự. Quán net xung quanh khu quân sự ko thiếu như chỉ có một quán là xài đc (có máy lạnh, có vài máy ko chậm lắm) ở đường Tô Ký, đi từ trường ra khoảng 250m.

Cái học:

Cái này mới là cái chán nhất. Ở trường quân sự QK7, bạn sẽ phải học 12 bài chính trị để thi 2 học phần. Mỗi bài thi là một bài tập làm văn đúng nghĩa với dàn ý là cuốn sách giáo dục quốc phòng. Học phần đầu mình còn ngây thơ, cầm sách học, nhưng tới học phần 2 thì đã khác, tiến bộ hơn. Hai bài ngắn thì chép ý vào tờ giấy, mấy bài còn lại thì lấy điện thoại ra chụp rồi đem vào quay :D.

Cái lý do chính đáng bắt mình phải làm cái hành động không chính đáng đó cơ bản là do độ hấp dẫn của môn chính trị. Cái hay duy nhất của môn này là mỗi một bài có một ông thầy mới vào dạy. Cứ như thể không ông nào chịu nổi cái trường này quá 1 buổi học. Mà cũng có thể thế thật.

Giờ thực hành cũng ko chịu thua người bạn lý thuyết của mình. Thực hành như cái như đi đều quay nghiêng quay ngửa thì không nói làm gì (tại cũng chả có gì mà nói, ông thầy cho chơi không). Chỉ có tập bắn súng là chán. Ngày nào cũng như ngày nào, cứ thay nhau ra nhắm nhắm cái bia mỏi cả mắt. Đã thế nhiều lần còn không có cái chiếu lót bên dưới, tanh banh cái áo. Nhưng mà những giờ tập vất vả cũng đem lại một kết quả tốt. Hehe mình bắn đạn thật được 27/30 lận (trong đó có 1 lần 10, head-shot). Giờ thực hành còn có cái màn chiến thuật tiến công phòng ngự. Tiến công thì có trò ném lựu đạn vào ụ súng và vác bộc phá đánh cốt. Phòng ngự còn nhảm hơn với trò đi hào bắn súng. Nói chung, chỉ có 3 từ để tả lại cái việc học trong này là: tẻ nhạt, tẻ nhạt và tẻ nhạt.

Vào rừng ngủ võng

Mà nói thẳng là trong này tiêu cực lắm, mấy ông thầy còn dặn sinh viên đóng tiền tế nhị trong thi cử để đậu hết. Có đứa vác cây súng chạy đc vài bước thì té mà cũng đậu hết. Biết trước thế này đã không phải tập trung nghe và làm đi làm lại mấy lần mấy động tác đó.

Riêng sinh viên FPT còn bị lao động khổ sai với cái trò viết report. Điếm đi đếm lại thì vào trong trại này phải làm 6 cái report. Report về mấy cuốn hồi ký của nhạc phụ ông chủ tịch và tía của ông phó chủ tịch FPT (nhạc phụ của BìnhTG là đại tướng GiápVN, còn tía của ông TiếnHN là ông Thiếu tướng Hoàng Đan). Ngoài ra còn 3 bài chuyên đề về giáo dục truyền thống với ông Trung tướng Nguyễn Thành Tâm và thiếu tướng Trần Ngọc Thổ, cộng thêm bài extra với ông Ogawa Takeo chủ tịch danh dự của Hitachi Software nữa... thiệt tình hết chịu nổi.

Lời khuyên:

Mấy cuốn hồi ký đó chả cần đọc cũng có thể làm đc hết, cứ phang đại vào, cứ chém gió chém bão ào ào vào. Chỉ có 2-3 người chấm tới 300x6 bài thì quả thật là không thể kỹ lưỡng được đâu.

Mấy vấn đề trên là mấy vấn đề cơ bản nhất bạn phải lo nếu như bạn chót đăng ký học FU. Ngoài ra còn vô khối chuyện lớn bé trong đợt rèn luyện tập trung đầu tiên của FU-HCM nữa, nào là vụ bigshow YếnMH, rồi vụ trộm vào chôm đồ của sinh viên, rồi vụ lên rừng ngủ võng bị muỗn chích, đánh bài ăn tiền, mất bóp, mất điện thoại, xù tiền...

Lời cuối:

Kết luận cuối cùng sau đợt quân sự này là: sv FU-HCM quả là một bộ sưu tập phong phú các loại người. Từ loại abc đến loại xyz, từ người quân tử đến hạng tiểu nhân, kiêu kỳ có, chất phác có, cưa bom có, thật thá có, tích cực có, thụ động có,... vân vân và vân vân. Chỉ mong sao những người mình đang tin tưởng còn có thể tin tưởng đc trong suốt 4 năm ở đây.

Sau đây là toàn bộ hình ảnh mình chụp được trong đợt rèn luyện tập trung lần này

Sunday, June 8, 2008

Auto-hibernate in Windows Vista

Sometimes, while you're playing a full-screen game, using a full-screen application on your laptop that you can't see the low battery notification at the system tray. So when the battery becomes 0%, your windows vista turns off suddenly without closing any running application. All unsaved work lost and you might go crazy. To help you out of this, Windows Vista has some advanced settings you may not know.

Solution:

  1. Open Control Panel
    Open the Power Options in Hardware and Sound
  2. On the Select a power plan page, click Change plan settings under the selected plan.
  3. On the Change settings for the plan page, next to Turn off the display and Put the computer to sleep, choose the display and sleep settings that you want to use when your computer is running on battery and when it's plugged in.
  4. Click Change advanced power settings.
  5. On the Advanced settings tab, expand the battery category, set Critical Battery action to Hibernate (on battery) and Critical battery level to 5%. Then click Apply button to save changes

Now whenever you battery becomes lower than 5%, your laptop will auto hebernate to save your session and turn off your computer. You can also change the action and/or the level to suit yourself.

Auto-hibernate in Windows Vista

Sometimes, while you're playing a full-screen game, using a full-screen application on your laptop that you can't see the low battery notification at the system tray. So when the battery becomes 0%, your windows vista turns off suddenly without closing any running application. All unsaved work lost and you might go crazy. To help you out of this, Windows Vista has some advanced settings you may not know.

Solution:

  1. Open Control Panel
    Open the Power Options in Hardware and Sound
  2. On the Select a power plan page, click Change plan settings under the selected plan.
  3. On the Change settings for the plan page, next to Turn off the display and Put the computer to sleep, choose the display and sleep settings that you want to use when your computer is running on battery and when it's plugged in.
  4. Click Change advanced power settings.
  5. On the Advanced settings tab, expand the battery category, set Critical Battery action to Hibernate (on battery) and Critical battery level to 5%. Then click Apply button to save changes

Now whenever you battery becomes lower than 5%, your laptop will auto hebernate to save your session and turn off your computer. You can also change the action and/or the level to suit yourself.

Saturday, June 7, 2008

NBA live 2008 - timeout error fixed

If you are running NBA live 2008 game in your pc, you may get a critical error in playing time. That is whenever your foe makes a timeout called, the game terminates and a error dialog sent. It might take place at the halftime break or sometime at a quarter break.
NOW you can fix this bug easily.
  1. Go to GameCopyWorld
  2. Click on the blue floppy disk
  3. In the pop-up window, choose a mirror link to download (note: some accelerating downloaders cannot work with these links, so you should use the regular download method)
  4. Unrar the downloaded file htd-nl8f.rar
  5. copy file nbalive08.exe to installed folder of your NBA live 2008 (overwrite the old one)
  6. Run the game normally and no error appears again.

NBA live 2008 - timeout error fixed

If you are running NBA live 2008 game in your pc, you may get a critical error in playing time. That is whenever your foe makes a timeout called, the game terminates and a error dialog sent. It might take place at the halftime break or sometime at a quarter break.
NOW you can fix this bug easily.
  1. Go to GameCopyWorld
  2. Click on the blue floppy disk
  3. In the pop-up window, choose a mirror link to download (note: some accelerating downloaders cannot work with these links, so you should use the regular download method)
  4. Unrar the downloaded file htd-nl8f.rar
  5. copy file nbalive08.exe to installed folder of your NBA live 2008 (overwrite the old one)
  6. Run the game normally and no error appears again.

Wednesday, April 2, 2008

Vietkicks

ViệtKicks.com là một trang bookmark kiểu Digg tiếng Việt đầu tiên mà mình biết. Trang này hoạt động khá ổn định, thành viên cũng đông, bài viết cũng nhiều. Sự xuất hiện của ViệtKicks cũng là một dấu hiệu phát triển lành mạnh, đúng hướng của cộng đồng blogger tiếng Việt. Nó đáng giá để bạn bỏ thời gian xem qua.

Vietkicks còn rất có lợi trong việc giới thiệu blog của bạn. Để nhanh chóng post bài, bạn có thể dùng bookmarklet có sẵn của VK. Nhưng nếu bạn dùng Blogger và muốn mọi người đọc blog của bạn dễ dàng "kick" bài của bạn lên, bạn có thể đưa trực tiếp button của ViệtKicks cung cấp vào trang bài viết của mình.

Nhưng những bài cũ thì sao? Bạn không thể update lại tất cả đc. Nhờ vào chức năng Layout template của Blogger mới, bạn có thể thực hiện tự động công việc này.

Bước 1:

Các bạn mở phần Edit HTML trong blog ra.
(từ DashboardEdit Layout → chọn Edit HTML)

Sao lưu template hiện tại
(Download Full Template)

Bước 2:

Tìm tới đoạn code sau:

<p><data:post.body/></p>

Thêm ngay dưới chân nó đoạn màu đỏ sau:

<p><data:post.body/></p>
<span class='vietkick'>
<b:if cond='data:blog.pageType == &quot;item&quot;'>
<a expr:href='&quot;http://vietkicks.com:80/kick/?url=&quot; + data:post.url + &quot;&amp;title=&quot; + data:blog.pageTitle' target='_blank'><img alt='kick it on VIỆTKICKS' border='0' expr:src='&quot;http://vietkicks.com/Services/Images/KickItImageGenerator.ashx?url=&quot;+data:post.url'/></a>
<b:else/>
<a expr:href='&quot;http://vietkicks.com:80/kick/?url=&quot; + data:post.url + &quot;&amp;title=&quot; + data:blog.pageTitle + &quot;: &quot; + data:post.title' target='_blank'><img alt='kick it on VIỆTKICKS' border='0' expr:src='&quot;http://vietkicks.com/Services/Images/KickItImageGenerator.ashx?url=&quot;+data:post.url'/></a>
</b:if>
</span>

Vậy là xong xuôi. Logo ViệtKicks sẽ xuất hiện trong tất cả các bài viết của bạn. Kể cả trong feed reader như Google Reader chẳng hạn.

Vietkicks

ViệtKicks.com là một trang bookmark kiểu Digg tiếng Việt đầu tiên mà mình biết. Trang này hoạt động khá ổn định, thành viên cũng đông, bài viết cũng nhiều. Sự xuất hiện của ViệtKicks cũng là một dấu hiệu phát triển lành mạnh, đúng hướng của cộng đồng blogger tiếng Việt. Nó đáng giá để bạn bỏ thời gian xem qua.

Vietkicks còn rất có lợi trong việc giới thiệu blog của bạn. Để nhanh chóng post bài, bạn có thể dùng bookmarklet có sẵn của VK. Nhưng nếu bạn dùng Blogger và muốn mọi người đọc blog của bạn dễ dàng "kick" bài của bạn lên, bạn có thể đưa trực tiếp button của ViệtKicks cung cấp vào trang bài viết của mình.

Nhưng những bài cũ thì sao? Bạn không thể update lại tất cả đc. Nhờ vào chức năng Layout template của Blogger mới, bạn có thể thực hiện tự động công việc này.

Bước 1:

Các bạn mở phần Edit HTML trong blog ra.
(từ DashboardEdit Layout → chọn Edit HTML)

Sao lưu template hiện tại
(Download Full Template)

Bước 2:

Tìm tới đoạn code sau:

<p><data:post.body/></p>

Thêm ngay dưới chân nó đoạn màu đỏ sau:

<p><data:post.body/></p>
<span class='vietkick'>
<b:if cond='data:blog.pageType == &quot;item&quot;'>
<a expr:href='&quot;http://vietkicks.com:80/kick/?url=&quot; + data:post.url + &quot;&amp;title=&quot; + data:blog.pageTitle' target='_blank'><img alt='kick it on VIỆTKICKS' border='0' expr:src='&quot;http://vietkicks.com/Services/Images/KickItImageGenerator.ashx?url=&quot;+data:post.url'/></a>
<b:else/>
<a expr:href='&quot;http://vietkicks.com:80/kick/?url=&quot; + data:post.url + &quot;&amp;title=&quot; + data:blog.pageTitle + &quot;: &quot; + data:post.title' target='_blank'><img alt='kick it on VIỆTKICKS' border='0' expr:src='&quot;http://vietkicks.com/Services/Images/KickItImageGenerator.ashx?url=&quot;+data:post.url'/></a>
</b:if>
</span>

Vậy là xong xuôi. Logo ViệtKicks sẽ xuất hiện trong tất cả các bài viết của bạn. Kể cả trong feed reader như Google Reader chẳng hạn.

Monday, January 14, 2008

Kinh nghiệm Java Swing

Ờ, sau mấy tuần làm project Java vừa qua, mình có một vài kinh nghiệm muốn chia sẻ cho các bạn nào sắp tới phải đối mặt với việc làm project đầu tay này.

  1. Kinh nghiệm dùng IDE.
  2. Lấy dữ liệu từ database đưa vào JTable.
  3. Cập nhật JTable.
  4. Đổi ngôn ngữ trong Swing.
  5. Validate ngày tháng. (chưa hoàn thành)

IDE

Về IDE thì mình nghĩ tốt nhất các bạn nên viết bằng NetBeans, mà NetBeans 6.0 là hơn hết. Với NetBeans các bạn có thể nhanh chóng tạo những form phức tạp. Mà các bạn hay làm quen với việc xây dựng project đi, vừa dễ quản lý mà lại dễ có điểm phần kỹ năng.

netBeans có thể tải về từ http://www.netbeans.org/

Database to JTable

Rất nhanh chóng để tạo 1 ResultSet từ câu lệnh SQL. Vấn đề nhiều người gặp phải là chuyển từ ResultSet sang table. Mà ResultSet lại không có method nào làm chuyện này cả. Muốn như vậy, bạn nên dùng contructor JTable(Vector rowData, Vector columnName). Cụ thể:

 

public JTable toTable() {
   JTable result = null;
   try {
      col = new Vector();
      rowData = new Vector();
      //add columnName
      for(int i=0;i<header.length;i++) {
        col.add(header[i]);
      }
      //Add rows data
      while(rs.next()){
           Vector v = new Vector();
           v.add(rs.getInt(1));
           v.add(rs.getString(2));
           v.add(rs.getDate(3));
           rowData.add(v);
      }
      model = new DefaultTableModel(rowData,col);
      result = new JTable(model);
      if(con!=null) con.close();
   } catch (SQLException ex) { 
       ex.printStackTrace();
   }
   return result;

Ở đây header là 1 mảng String[] chứa tên của các cột. rsResultSet vừa tạo bằng câu lệnh SQL với bảng giá trị gồm 3 cột (số thứ tự, tên, ngày sinh chẳng hạn).

Bạn nên đưa nó vào một class mới. Cho nó extends JTable hoặc là ResultSet cũng được.

Update JTable

Muốn Update một JTable với các dòng dữ liệu mới, các cột mới, hay nói chung là 1 tableModel mới, bạn cần đặt hàm table.repaint() trong tableChanged(TableModelEvent e). Mà hàm này nằm trong interface TableModelListener. Nó được kích hoạt khi table nào đó được setModel mới. Vì vậy ta cần thực hiện như sau:

public class yourClassName extends JFrame implements TableModelListener {
     ...
    JTable table;
    void methodBấtKỳ() {
        ...
        table = new JTable(modelMặcĐịnh);
        table.setModel(mộtModelMới);
        ...
    }
    public void tableChanged(TableModelEvent e) {
        table.repaint();
    }
    ...
}

Khi mà hàm setModel được gọi cho table thì sự kiện tableChanged được kích hoạt, vì thế mà hàm repaint() cũng được gọi theo.

Multi-language inteface

Để thực hiện chức năng đa ngôn ngữ trong Swing. Bạn chỉ cần dùng method setText() cho các Component như button, label... Với cái List hay Choice, bạn cần removeAll() và add lại mảng nội dung mới. Với JTable, bạn có thể tạo một Table Model mới đã cập nhật tên cột và nội dung, rồi setModel đó vào table cần chuyển ngữ.


Vì lý do cần phải thay đổi nhiều, bạn nên tạo các mảng String[] cho từng nhóm Component, chứa lần lượt các text của Component dó. Tốt nhất bạn nên dựng 1 abstract class mới chứa các mảng String[] đó. Và các class ngôn ngữ con extends class abstract này. Trong các class con ta sẽ truyền chuỗi thật vào. Ví dụ:


abstract public class Language {
   String title;
   String[] btn,lbl;
   Language() {}
}
class english extends Language {
     String title = "Personal Information Manager";
     String[] btn ={
       "Exit","Cancel","New","Save","Edit","Delete"
       };
     String[] lbl = {
       "Full Name:","Nickname:","Job:","Birthday:"
       };

    public english() {
        super();
        super.btn = this.btn;
        super.lbl = this.lbl;
        super.title = this.title;
    }
}

class vietnamese extends Language {
     String title = "Quản lý danh bạ cá nhân";
     String[] btn ={
       "Thoát","Hủy bỏ","Tạo mới","Lưu","Chỉnh sửa","Xóa
       };
     String[] lbl = {
       "Họ tên:","Biệt danh:","Nghề nghiệp:","Ngày sinh:"
       };

    public vietnamese() {
        super();
        super.btn = this.btn;
        super.lbl = this.lbl;
        super.title = this.title;
    }
}

Trong class chính, bạn tạo 1 đối tượng Language lan;. Tùy vào action mà bạn sắp đặt, bạn gọi hàm assignLabel(int ind) đã dựng ra. Hàm assignLabel(int ind) có dạng như sau:


Language lan;    //Tạo đối tượng abstract
...
 
void assignLabel(int ind) {
    switch(ind) {
      case 0: lan = new english(); break;
      case 1: lan = new vietnamese(); break;
      case 2: lan = new french(); break;
    }
 

    //Button
    for(int i =0;i<lan.btn.length;i++) {
       btn[i].setText(lan.btn[i]);
    }

    //Label
    for(int i=0;i<lan.lbl.length;i++) {
       lbl[i].setText(lan.lbl[i]);
    }
 
    //Title
    this.setTitle(lan.title);
}

Chú ý: Nếu bạn có nhiều component thì hơn hết bạn nên đưa chúng vào từng mảng. Ví dụ:


JButton[] btn = new JButton[9];
 
public initComponent() {
    for(int i=0;i<btn.length;i++)
        btn[i] = new JButton();
}

Cũng đơn giản phải không bạn. NẾu bạn không thực hiện được theo hướng dẫn này, vui lòng comment hoặc email tới gmanvn@gmail.com. Cám ơn.

Kinh nghiệm Java Swing

Ờ, sau mấy tuần làm project Java vừa qua, mình có một vài kinh nghiệm muốn chia sẻ cho các bạn nào sắp tới phải đối mặt với việc làm project đầu tay này.

  1. Kinh nghiệm dùng IDE.
  2. Lấy dữ liệu từ database đưa vào JTable.
  3. Cập nhật JTable.
  4. Đổi ngôn ngữ trong Swing.
  5. Validate ngày tháng. (chưa hoàn thành)

IDE

Về IDE thì mình nghĩ tốt nhất các bạn nên viết bằng NetBeans, mà NetBeans 6.0 là hơn hết. Với NetBeans các bạn có thể nhanh chóng tạo những form phức tạp. Mà các bạn hay làm quen với việc xây dựng project đi, vừa dễ quản lý mà lại dễ có điểm phần kỹ năng.

netBeans có thể tải về từ http://www.netbeans.org/

Database to JTable

Rất nhanh chóng để tạo 1 ResultSet từ câu lệnh SQL. Vấn đề nhiều người gặp phải là chuyển từ ResultSet sang table. Mà ResultSet lại không có method nào làm chuyện này cả. Muốn như vậy, bạn nên dùng contructor JTable(Vector rowData, Vector columnName). Cụ thể:

 

public JTable toTable() {
   JTable result = null;
   try {
      col = new Vector();
      rowData = new Vector();
      //add columnName
      for(int i=0;i<header.length;i++) {
        col.add(header[i]);
      }
      //Add rows data
      while(rs.next()){
           Vector v = new Vector();
           v.add(rs.getInt(1));
           v.add(rs.getString(2));
           v.add(rs.getDate(3));
           rowData.add(v);
      }
      model = new DefaultTableModel(rowData,col);
      result = new JTable(model);
      if(con!=null) con.close();
   } catch (SQLException ex) { 
       ex.printStackTrace();
   }
   return result;

Ở đây header là 1 mảng String[] chứa tên của các cột. rsResultSet vừa tạo bằng câu lệnh SQL với bảng giá trị gồm 3 cột (số thứ tự, tên, ngày sinh chẳng hạn).

Bạn nên đưa nó vào một class mới. Cho nó extends JTable hoặc là ResultSet cũng được.

Update JTable

Muốn Update một JTable với các dòng dữ liệu mới, các cột mới, hay nói chung là 1 tableModel mới, bạn cần đặt hàm table.repaint() trong tableChanged(TableModelEvent e). Mà hàm này nằm trong interface TableModelListener. Nó được kích hoạt khi table nào đó được setModel mới. Vì vậy ta cần thực hiện như sau:

public class yourClassName extends JFrame implements TableModelListener {
     ...
    JTable table;
    void methodBấtKỳ() {
        ...
        table = new JTable(modelMặcĐịnh);
        table.setModel(mộtModelMới);
        ...
    }
    public void tableChanged(TableModelEvent e) {
        table.repaint();
    }
    ...
}

Khi mà hàm setModel được gọi cho table thì sự kiện tableChanged được kích hoạt, vì thế mà hàm repaint() cũng được gọi theo.

Multi-language inteface

Để thực hiện chức năng đa ngôn ngữ trong Swing. Bạn chỉ cần dùng method setText() cho các Component như button, label... Với cái List hay Choice, bạn cần removeAll() và add lại mảng nội dung mới. Với JTable, bạn có thể tạo một Table Model mới đã cập nhật tên cột và nội dung, rồi setModel đó vào table cần chuyển ngữ.


Vì lý do cần phải thay đổi nhiều, bạn nên tạo các mảng String[] cho từng nhóm Component, chứa lần lượt các text của Component dó. Tốt nhất bạn nên dựng 1 abstract class mới chứa các mảng String[] đó. Và các class ngôn ngữ con extends class abstract này. Trong các class con ta sẽ truyền chuỗi thật vào. Ví dụ:


abstract public class Language {
   String title;
   String[] btn,lbl;
   Language() {}
}
class english extends Language {
     String title = "Personal Information Manager";
     String[] btn ={
       "Exit","Cancel","New","Save","Edit","Delete"
       };
     String[] lbl = {
       "Full Name:","Nickname:","Job:","Birthday:"
       };

    public english() {
        super();
        super.btn = this.btn;
        super.lbl = this.lbl;
        super.title = this.title;
    }
}

class vietnamese extends Language {
     String title = "Quản lý danh bạ cá nhân";
     String[] btn ={
       "Thoát","Hủy bỏ","Tạo mới","Lưu","Chỉnh sửa","Xóa
       };
     String[] lbl = {
       "Họ tên:","Biệt danh:","Nghề nghiệp:","Ngày sinh:"
       };

    public vietnamese() {
        super();
        super.btn = this.btn;
        super.lbl = this.lbl;
        super.title = this.title;
    }
}

Trong class chính, bạn tạo 1 đối tượng Language lan;. Tùy vào action mà bạn sắp đặt, bạn gọi hàm assignLabel(int ind) đã dựng ra. Hàm assignLabel(int ind) có dạng như sau:


Language lan;    //Tạo đối tượng abstract
...
 
void assignLabel(int ind) {
    switch(ind) {
      case 0: lan = new english(); break;
      case 1: lan = new vietnamese(); break;
      case 2: lan = new french(); break;
    }
 

    //Button
    for(int i =0;i<lan.btn.length;i++) {
       btn[i].setText(lan.btn[i]);
    }

    //Label
    for(int i=0;i<lan.lbl.length;i++) {
       lbl[i].setText(lan.lbl[i]);
    }
 
    //Title
    this.setTitle(lan.title);
}

Chú ý: Nếu bạn có nhiều component thì hơn hết bạn nên đưa chúng vào từng mảng. Ví dụ:


JButton[] btn = new JButton[9];
 
public initComponent() {
    for(int i=0;i<btn.length;i++)
        btn[i] = new JButton();
}

Cũng đơn giản phải không bạn. NẾu bạn không thực hiện được theo hướng dẫn này, vui lòng comment hoặc email tới gmanvn@gmail.com. Cám ơn.

Tuesday, November 13, 2007

Hiệu ứng Lightbox

Lâu quá không viết về hack trong Blogger rồi. Hôm nay mình xin viết 1 bài về hiệu ứng Lightbox.
Chú ý: hiệu ứng chỉ chạy tốt trên nền Internet Explorer. Người dùng Firefox có thể không xem đc hiệu ứng này.

Trước hết Lightbox là thế nào?

Đơn giản, Lightbox là một dạng cải tiến từ popup. Nó giống Popup là nó cũng bật ra (pop up), "đè" lên phần còn lại của trang web. Nhưng khác Popup ở một điểm cơ bản, nó không mở ra cửa sổ nào mới mà là một khung chứa (container) ngay trong trang web hiện tại.

Xem mẫu sau: (click vào tấm hình nhỏ phía dưới, chỉ với IE mà thôi)

cat11024

Bạn đã thấy hiệu ứng rồi đấy. Trên cả tuyệt vời phải không?

Hướng dẫn Cài đặt

Phiên bản: 2.03.2
tác giả đầu tiên: Lokesh Dhakar
Thiết lập phù hợp cho Blogger: Gman

Đưa 4 dòng code sau vào phần head trong template của bạn.
Hãy nhớ backup trước khi làm:
Vào DashboardLayoutEdit HTMLDownload Full Template.

<script src='http://site.gman.googlepages.com/prototype.js' type='text/javascript'/>
<script src='http://site.gman.googlepages.com/scriptaculous.js?load=effects' type='text/javascript'/>
<script src='http://site.gman.googlepages.com/lightbox.js' type='text/javascript'/>
<link href='http://site.gman.googlepages.com/lightbox.css' media='screen' rel='stylesheet' type='text/css'/>

Save Template lại

Sử dụng thế nào?

Cực kỳ đơn giản, sau khi bạn upload một tấm hình vào bài viết. Nó sẽ có đoạn code với dạng như sau:

<a href="Địa_chỉ_thật_của_ảnh"><img src="địa_chỉ_hình_thu_nhỏ_(thumbnail)"></a>

Bây giờ bạn hay thêm vào thẻ <a> 2 thuộc tính là title="Tên_hình"rel="lightbox" (tên hình có thể bỏ qua). Và bạn có đc đoạn code mới như sau:

<a title="Tên_hình" href="Địa_chỉ_thật_của_ảnh" rel="lightbox"><img src="địa_chỉ_hình_thu_nhỏ_(thumbnail)"></a>

Vậy là xong. Từ nay, khi người xem click vào tấm hình nào có thuộc tính rel="lightbox" thì hiệu ứng Lightbox sẽ xuất hiện.

Muốn thoát khỏi lightbox, chỉ cần bấm ra vùng bên ngoài ảnh. Ngoài ra bạn cũng có thể bấm nút Close x hay phím tắt X từ bàn phím.

Nhiều hình cùng nhóm

Lightbox 2 có thể đưa nhiều hình vào một nhóm để dễ dàng chuyển từ hình này sang hình khác. Muốn vậy, bạn chỉ cần sửa thành rel="lightbox[tên_nhóm]" ở mỗi ảnh trong nhóm.

Việc di chuyển trong nhóm có thể thực hiện bằng 3 cách:

  1. Dùng phím mũi trên ← và →.
  2. Dùng phím N (next) và P (previous)
  3. Nhấn chuột vào nửa bên trái hay nửa bên phải của tấm hình

Chú ý:

Địa chỉ hình thu nhỏ cũng có thể chính là địa chỉ thật của ảnh.

Với Blogger, khi bạn upload hình lên từ máy (không phải chèn hình có sãn trên mạng) thì tự động nó đưa ra link hình thật và cả link hình thumbnail. Nhưng, link thật đó đc định nghĩa để không thể mở trực tiếp từ trang blogspot.com (vì lý do bảo mật). Vì vậy, muốn dùng lightbox trong trường hợp này, bạn phải sửa lại đôi chút trong link full-size:

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8BvaWTRs1UGJ8A8rtMgIbRXx_fm3jFSg8QyKP23o1VmgmoEKBk3slyiMNJU3PfHV1dBGjjSW6nqPvULoJcUdOlescmD3ee61VjKaPOso5BKC-QEbb6wicYFGfhXW0v8rWzMLLoRGjaMU/s1600-h/tumlumtala.PNG

bây giờ bạn hãy bỏ ký tự -h đi. Như vậy, bạn sẽ có:

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8BvaWTRs1UGJ8A8rtMgIbRXx_fm3jFSg8QyKP23o1VmgmoEKBk3slyiMNJU3PfHV1dBGjjSW6nqPvULoJcUdOlescmD3ee61VjKaPOso5BKC-QEbb6wicYFGfhXW0v8rWzMLLoRGjaMU/s1600/tumlumtala.PNG

Nếu quan tâm hơn tới người xem, trong trường hợp màn hình của họ không đủ rộng để xem toàn bộ chiều ngang tấm hình. Khi đó lightbox sẽ là trở ngại. Để khắc phục tình huống này. Bạn có thể thay link full-size lại thành:

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8BvaWTRs1UGJ8A8rtMgIbRXx_fm3jFSg8QyKP23o1VmgmoEKBk3slyiMNJU3PfHV1dBGjjSW6nqPvULoJcUdOlescmD3ee61VjKaPOso5BKC-QEbb6wicYFGfhXW0v8rWzMLLoRGjaMU/s800/tumlumtala.PNG

cũng có thể dùng s640, s320,... thay cho s800 đó chính là số pixel chiều ngang tối đa của hình (1600 là full size)

Chúc bạn thành công

Hiệu ứng Lightbox

Lâu quá không viết về hack trong Blogger rồi. Hôm nay mình xin viết 1 bài về hiệu ứng Lightbox.
Chú ý: hiệu ứng chỉ chạy tốt trên nền Internet Explorer. Người dùng Firefox có thể không xem đc hiệu ứng này.

Trước hết Lightbox là thế nào?

Đơn giản, Lightbox là một dạng cải tiến từ popup. Nó giống Popup là nó cũng bật ra (pop up), "đè" lên phần còn lại của trang web. Nhưng khác Popup ở một điểm cơ bản, nó không mở ra cửa sổ nào mới mà là một khung chứa (container) ngay trong trang web hiện tại.

Xem mẫu sau: (click vào tấm hình nhỏ phía dưới, chỉ với IE mà thôi)

cat11024

Bạn đã thấy hiệu ứng rồi đấy. Trên cả tuyệt vời phải không?

Hướng dẫn Cài đặt

Phiên bản: 2.03.2
tác giả đầu tiên: Lokesh Dhakar
Thiết lập phù hợp cho Blogger: Gman

Đưa 4 dòng code sau vào phần head trong template của bạn.
Hãy nhớ backup trước khi làm:
Vào DashboardLayoutEdit HTMLDownload Full Template.

<script src='http://site.gman.googlepages.com/prototype.js' type='text/javascript'/>
<script src='http://site.gman.googlepages.com/scriptaculous.js?load=effects' type='text/javascript'/>
<script src='http://site.gman.googlepages.com/lightbox.js' type='text/javascript'/>
<link href='http://site.gman.googlepages.com/lightbox.css' media='screen' rel='stylesheet' type='text/css'/>

Save Template lại

Sử dụng thế nào?

Cực kỳ đơn giản, sau khi bạn upload một tấm hình vào bài viết. Nó sẽ có đoạn code với dạng như sau:

<a href="Địa_chỉ_thật_của_ảnh"><img src="địa_chỉ_hình_thu_nhỏ_(thumbnail)"></a>

Bây giờ bạn hay thêm vào thẻ <a> 2 thuộc tính là title="Tên_hình"rel="lightbox" (tên hình có thể bỏ qua). Và bạn có đc đoạn code mới như sau:

<a title="Tên_hình" href="Địa_chỉ_thật_của_ảnh" rel="lightbox"><img src="địa_chỉ_hình_thu_nhỏ_(thumbnail)"></a>

Vậy là xong. Từ nay, khi người xem click vào tấm hình nào có thuộc tính rel="lightbox" thì hiệu ứng Lightbox sẽ xuất hiện.

Muốn thoát khỏi lightbox, chỉ cần bấm ra vùng bên ngoài ảnh. Ngoài ra bạn cũng có thể bấm nút Close x hay phím tắt X từ bàn phím.

Nhiều hình cùng nhóm

Lightbox 2 có thể đưa nhiều hình vào một nhóm để dễ dàng chuyển từ hình này sang hình khác. Muốn vậy, bạn chỉ cần sửa thành rel="lightbox[tên_nhóm]" ở mỗi ảnh trong nhóm.

Việc di chuyển trong nhóm có thể thực hiện bằng 3 cách:

  1. Dùng phím mũi trên ← và →.
  2. Dùng phím N (next) và P (previous)
  3. Nhấn chuột vào nửa bên trái hay nửa bên phải của tấm hình

Chú ý:

Địa chỉ hình thu nhỏ cũng có thể chính là địa chỉ thật của ảnh.

Với Blogger, khi bạn upload hình lên từ máy (không phải chèn hình có sãn trên mạng) thì tự động nó đưa ra link hình thật và cả link hình thumbnail. Nhưng, link thật đó đc định nghĩa để không thể mở trực tiếp từ trang blogspot.com (vì lý do bảo mật). Vì vậy, muốn dùng lightbox trong trường hợp này, bạn phải sửa lại đôi chút trong link full-size:

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8BvaWTRs1UGJ8A8rtMgIbRXx_fm3jFSg8QyKP23o1VmgmoEKBk3slyiMNJU3PfHV1dBGjjSW6nqPvULoJcUdOlescmD3ee61VjKaPOso5BKC-QEbb6wicYFGfhXW0v8rWzMLLoRGjaMU/s1600-h/tumlumtala.PNG

bây giờ bạn hãy bỏ ký tự -h đi. Như vậy, bạn sẽ có:

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8BvaWTRs1UGJ8A8rtMgIbRXx_fm3jFSg8QyKP23o1VmgmoEKBk3slyiMNJU3PfHV1dBGjjSW6nqPvULoJcUdOlescmD3ee61VjKaPOso5BKC-QEbb6wicYFGfhXW0v8rWzMLLoRGjaMU/s1600/tumlumtala.PNG

Nếu quan tâm hơn tới người xem, trong trường hợp màn hình của họ không đủ rộng để xem toàn bộ chiều ngang tấm hình. Khi đó lightbox sẽ là trở ngại. Để khắc phục tình huống này. Bạn có thể thay link full-size lại thành:

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi8BvaWTRs1UGJ8A8rtMgIbRXx_fm3jFSg8QyKP23o1VmgmoEKBk3slyiMNJU3PfHV1dBGjjSW6nqPvULoJcUdOlescmD3ee61VjKaPOso5BKC-QEbb6wicYFGfhXW0v8rWzMLLoRGjaMU/s800/tumlumtala.PNG

cũng có thể dùng s640, s320,... thay cho s800 đó chính là số pixel chiều ngang tối đa của hình (1600 là full size)

Chúc bạn thành công

Wednesday, August 15, 2007

Capitalize

[ 15.8.2007 ]


Hehe, hôm nay khá là thú vị, lên trường coi thông báo đầu tiên của năm học mới. Không nhiều ngạc nhiên, vẫn phòng đó, vẫn thầy đó chủ nhiệm. Chỉ có một thứ làm mình hơi bất ngờ. Đó là lớp mình có thêm 2 người mới (cứ bao nhiêu người đi thì bấy nhiêu người đến, 3 năm vẫn thế). Hai bạn này từ chuyên Lý chuyển sang, một quen, một lạ. Quen thì chính là cái cậu Khôi, bạn thằng Khải và Nguyện. Còn người lạ, thì chính là... người lạ :)), chỉ biết tên bạn này là Misa.

Cái làm mình vui hơn là giờ học Aptech. Từ giờ 1 ngày tới 4 tiếng thực hành lận, đã hơn trước nhiều. Hôm nay thầy cho mọi người xem mấy bài Play with String hôm bữa. Hà hà, thầy lấy bài của mình ra làm bài giải tiêu biểu :)>-. Vì mình viết cực kỳ ngắn gọn (tuy hơi phức tạp tí). Đó là nhờ công sức bao ngày nghiên cứu Regular Expression của mình (ai thích tìm hiểu thì vào trang này nhé) ;)).

Từ khúc này trở đi hơi bị nhảm, tại mình quá khích, nên viết ra thôi, khỏi đọc cũng đc. Trong bài có 1 câu mà mình thích nhất, chỉ cần 1 dòng lệnh là xong. Nếu dùng cách thường (duyệt chuỗi) thì sẽ rất dài 8-}.

Capitalize

Cái này yêu cầu viết hoa ký tự đầu tiên của mỗi từ. Cơ bản thì Jscript không có method là .toProperCase(), nhưng nếu dùng regular expression thì dễ dàng tạo ra hàm tương tự.

1  function proper(str) {
2  str = " "+str
3  str = str.toLowerCase()
4  re = /\s(\S)/g
5  str = str.replace(re, function($1) {return $1.toUpperCase() })
6  str = str.substr(1)
7  return str
8 }

Giải thích:
1. Khai báo hàm proper, tham số là str
2. Tạo thêm 1 khoảng trắng nằm trước chuỗi cần Capitalize
3. Chuyển str về chữ thường hết
4. Khai báo 1 regular expression tên là re gồm 1 cặp khoảng trắng (\s) và không phải khoảng trắng (\S). Riêng \S được đặt trong cặp ngoặc có ý nghĩa lưu lại giá trị của chữ cái đầu tiên sau khoảng trắng vào biến ảo $1.
5. Dùng method replace để thay thế re thành cái hàm phía sau. Hàm này dùng để chuyển ký tự đã lưu ($1) thành viết hoa.
6. Bỏ đi 1 ký tự đầu tiên, chính là khoảng trắng đã thêm vào ở đầu.
7. Trả giá trị str vừa đổi về cho hàm.

Chúng ta có thể rút gọn hàm này tới tối đa như sau:

function proper(str) {
return (" "+str).toLowerCase().replace( /\s(\S)/g,function($1){return $1.toUpperCase() }).substr(1)
}

Và thế là xong, đã giải quyết đc bài toán chỉ trong 1 câu lệnh.

Thôi, ba hoa đủ rồi, bữa khác rảnh nói tiếp hen.

Capitalize

[ 15.8.2007 ]


Hehe, hôm nay khá là thú vị, lên trường coi thông báo đầu tiên của năm học mới. Không nhiều ngạc nhiên, vẫn phòng đó, vẫn thầy đó chủ nhiệm. Chỉ có một thứ làm mình hơi bất ngờ. Đó là lớp mình có thêm 2 người mới (cứ bao nhiêu người đi thì bấy nhiêu người đến, 3 năm vẫn thế). Hai bạn này từ chuyên Lý chuyển sang, một quen, một lạ. Quen thì chính là cái cậu Khôi, bạn thằng Khải và Nguyện. Còn người lạ, thì chính là... người lạ :)), chỉ biết tên bạn này là Misa.

Cái làm mình vui hơn là giờ học Aptech. Từ giờ 1 ngày tới 4 tiếng thực hành lận, đã hơn trước nhiều. Hôm nay thầy cho mọi người xem mấy bài Play with String hôm bữa. Hà hà, thầy lấy bài của mình ra làm bài giải tiêu biểu :)>-. Vì mình viết cực kỳ ngắn gọn (tuy hơi phức tạp tí). Đó là nhờ công sức bao ngày nghiên cứu Regular Expression của mình (ai thích tìm hiểu thì vào trang này nhé) ;)).

Từ khúc này trở đi hơi bị nhảm, tại mình quá khích, nên viết ra thôi, khỏi đọc cũng đc. Trong bài có 1 câu mà mình thích nhất, chỉ cần 1 dòng lệnh là xong. Nếu dùng cách thường (duyệt chuỗi) thì sẽ rất dài 8-}.

Capitalize

Cái này yêu cầu viết hoa ký tự đầu tiên của mỗi từ. Cơ bản thì Jscript không có method là .toProperCase(), nhưng nếu dùng regular expression thì dễ dàng tạo ra hàm tương tự.

1  function proper(str) {
2  str = " "+str
3  str = str.toLowerCase()
4  re = /\s(\S)/g
5  str = str.replace(re, function($1) {return $1.toUpperCase() })
6  str = str.substr(1)
7  return str
8 }

Giải thích:
1. Khai báo hàm proper, tham số là str
2. Tạo thêm 1 khoảng trắng nằm trước chuỗi cần Capitalize
3. Chuyển str về chữ thường hết
4. Khai báo 1 regular expression tên là re gồm 1 cặp khoảng trắng (\s) và không phải khoảng trắng (\S). Riêng \S được đặt trong cặp ngoặc có ý nghĩa lưu lại giá trị của chữ cái đầu tiên sau khoảng trắng vào biến ảo $1.
5. Dùng method replace để thay thế re thành cái hàm phía sau. Hàm này dùng để chuyển ký tự đã lưu ($1) thành viết hoa.
6. Bỏ đi 1 ký tự đầu tiên, chính là khoảng trắng đã thêm vào ở đầu.
7. Trả giá trị str vừa đổi về cho hàm.

Chúng ta có thể rút gọn hàm này tới tối đa như sau:

function proper(str) {
return (" "+str).toLowerCase().replace( /\s(\S)/g,function($1){return $1.toUpperCase() }).substr(1)
}

Và thế là xong, đã giải quyết đc bài toán chỉ trong 1 câu lệnh.

Thôi, ba hoa đủ rồi, bữa khác rảnh nói tiếp hen.

Saturday, July 21, 2007

Blogger + Google Reader = ?

Google hẳn đã quá quen thuộc với mọi người rồi, nhưng liệu bạn đã biết hết các dịch vụ của Google chưa? Hay chỉ dùng nó như một search engine mà thôi. Hôm nay xin giới thiệu một dịch vụ đang trong giai đoạn thử nghiệm nhưng chạy rất tốt và đặc biệt, có thể kết hợp với Blogger khá nhịp nhàng. Đó là Google Reader.

Google Reader là một ứng dụng web 2.0 dùng để đọc tin RSS. Vì RSS chưa phổ biến lắm ở VN nên dẫn tới Google Reader cũng ít ai biết tới.

RSS được cho là từ viết tắt của Rich Site Summary (Tóm tắt trang có nội dung đa dạng) hay Really Simple Syndication (Nguồn cung cấp vô cùng đơn giản). Nói chung, RSS là một cách để phân phối tựa đề và các nội dung khác của một trang web, chẳng hạn trang tin tức hay thậm chí là blog.

Ở các nước đã phát triển thì RSS là một kênh thông tin không thể thiếu của các website từ cá nhân tới tập thể từ khá lâu. Ở Việt Nam hiện nay cũng có một vài trang cung cấp nguồn RSS cho người đọc, chẳng hạn bảo Tuổi trẻ Online hay VnExpress.net. Nhưng việc đọc các file RSS không thực sự đơn giản. Nó cần những chương trình đọc RSS riêng, cũng giống như các tài liệu PDF vậy. Ở đây mình chỉ đề cập tới một trình đọc RSS miễn phí, chạy trên web cực kỳ dễ sử dụngGoogle Reader. Nếu các bạn muốn tìm hiểu thì có thể click vào đây.


Nội dung:

  1. Blogger
  2. Google Reader
  3. Blogger + Google Reader
Tất cả các hướng dẫn sau đây đều sử dụng giao diện tiếng Anh

1. Blogger

Cách dùng Feed trong Blogger:

Blogger cung cấp cho người dùng của mình một hệ thống RSS và Atom thuận tiện để chia sẻ.

Atom trước hết là một tài liệu dạng xml và sử dụng giao thức HTTP để phân phối nội dung của các trang Web (bao gồm Blog hay các nguồn tin khác) một cách trực tiếp. Nó được tạo dựng từ công nghệ của các phiên bản RSS đàn anh. Nói cách khác, Atom là một API (Application Program Interface)

Để bật hay tắt chức năng Feed cho blog, đầu tiên bạn phải vào DashboardSettingsSite Feed.

Tại đây, bạn chỉ có một lựa chọn đơn giản về mực độ cung cấp nội dung bài viết mà thôi. Chọn "Full" để cung cấp toàn bộ nội dung của mỗi bài ra feed, còn "Short" thì chỉ đưa ra một đoạn đầu của mỗi bài. Lựa chọn "None" đồng nghĩa với việc bạn tắt chức năng Feed trên blog.

Nếu một lựa chọn là quá ít với bạn, bạn có thể nhấn vào liên kết "Advanced Mode" để mở rộng tùy chọn về Feed. Với chế độ Advanced, bạn cần xác định mức độ cho 3 loại Feed:

  • Blog Posts Feed: Feed chứa tất cả các bài viết của bạn
  • Blog Comment Feed: Feed này chỉ chứa các comment (theo thứ tự thời gian)
  • Per Post Comment Feeds: Mỗi feed kiểu này chỉ chứa các comment cho một bài viết cụ thể.

Sau đó bạn hay Save Settings lại. Và bạn sẽ có các Feed của mình với những địa chỉ như sau:

Các địa chỉ trên đều là định dạng Atom 1.0, để sử dụng định dạng RSS 2.0 bạn chỉ cần thêm vào sau địa chỉ đó 1 đoạn: ?alt=rss

2. Google Reader

Cách đăng ký một feed:

Feed là một tập tin dạng xml (Extensible Markup Language) chứa thông tin về tựa bài và nội dung lấy từ nguồn RSS. Khi bạn công bố một bài viết và chức năng Feed đang mở, Blogger sẽ tự tạo cho bạn một phiên bản có thể nhúng vào các website khác hoặc các trình đọc RSS của bài viết đó.

Để đăng ký 1 feed mới, bạn chỉ cần click vào Add subscription hay Browse để lựa chọn các Feed phổ biến (bằng tiếng Anh là chính). Một khi bạn chọn Add subscription, tại đó sẽ mở ra một ô cho bạn nhập từ khóa hay địa chỉ của Feed (với người dùng Blogger, chỉ cần nhập địa chỉ blog) vào rồi nhấn Add là xong.

Thao tác với các Feed:

Ti giao diện chính của Google Reader bạn sẽ thấy 4 phần như hình sau:

  1. Phần sidebar bên tay trái của màn hình chứa tất cả những feed mà bạn đã đăng ký. Con số nằm cạnh các feed là tổng số bài chưa đọc trong feed đó. Để xem nội dung trong feed nào, bạn chỉ cần nhấn vào tên feed đó.
  2. Nhấn vào liên kết "All items" trong phần này sẽ mở ra toàn bộ nội dung trong tất cả các feed bạn đã đăng ký. Chế độ sắp xếp tự động trong danh sách All items sẽ là: feed có ít bài nằm trên feed có nhiều bài hơn.
  3. Vùng bên phải của màn hình chính là nơi hiển thị nội dung. Có 2 cách hiển thị là List view (chỉ hiện tựa đề của bài cho đến khi bạn nhấn vào nó) hay Expanded View (hiển thị toàn bộ nội dung và tựa đề bài viết)
  4. Mặc định thì Google Reader hiển thị tất cả các bài viết. Nhưng với liên kết New items bạn có thể thay đổi điều đó. Ở chế độ này, các bài đã đọc sẽ được giấu đi, chỉ để lại những bài mới mà thôi. Để quay lại mặc định, bạn chỉ cần nhấn vào liên kết All items.

Đi sâu vào nội dung của một bài viết, bạn sẽ thấy nó cũng có 4 phần như sau:

  1. Nhấn vào nút mũi tên (>>) màu xám để mở trang web thật chứa nội dung bạn đang xem. Chức năng này cực kỳ hữu dụng khi feed của bạn chỉ cung cấp đoạn trích mà thôi.  (phím tắt: v)
  2. Nằm dưới mỗi bài viết đều có một thanh công cụ nhỏ với những chức năng sau:
    • Giống như Gmail, bạn cũng có thể đánh dấu (star) bài viết bạn thích bằng nút Add Star. Việc đánh dấu sẽ giúp bạn tìm lại những bài bạn thấy thích. (phím tắt: s)
    • Ngoài ra, bằng việc nhấn vào nút Share bạn có thể đưa bài viết đó ra với cộng đồng. Trang cộng đồng của bạn là cách đơn giản nhất để chia sẻ sở thích với bạn bè và người thân. (phím tắt: shift + s)
    • Nút Email cho phép bạn gửi bài viết này tới một cá nhân nào đó. (phím tắt: e)

  3. Trong chế độ list view (phím tắt: 2), một đối tượng được coi là đã xem khi bạn nhấn vào nó. Còn trong chế độ expand view (phím tắt: 1), một bài chỉ được coi là đã xem khi bạn kéo thành cuộn qua hết bài. Để chuyển một bài đã xem thành chưa xem, bạn có thể bỏ chọn trong ô "mark as read". (phím tắt: m)
  4. Sử dụng Tag giúp bạn sắp xếp các feed theo cách của mình, chẳng hạn "blog của bạn bè", "tin tức"... (phím tắt: t)

Mẹo vặt

  1. Tạo thư mục để quản lý Feed:
    Vào Google ReaderSettings → Subscriptions
    Tại mỗi Feed, bạn có thể thay đổi, thêm bớt thư mục. Chú ý là mỗi feed có thể có nhiều thư mục khác nhau, giống tag vậy.
  2. Đọc các feed mới chỉ bằng 1 cái click chuột:
    Vào Google ReaderSettings → Goodies → Put Reader in a bookmark
    Tại đây, bạn chỉ cần kéo cái liên kết Next » vào thanh Bookmark (với Firefox) và thanh Links (với IE). Từ nay, bạn chỉ cần click vào bookmark đó là trình duyệt sẽ tự động chuyển bạn sang trang web thật có bài viết bạn chưa đọc.
  3. Đăng ký feed mới không cần mở Google Reader
    Vào Google ReaderSettings → Goodies → Subscribe as you surf
    Tương tự, bạn chỉ cần kéo liên kết Subscribe vào thanh Bookmark là xong. Sau khi làm động tác này, mỗi khi bạn mở một trang web và bạn muốn đăng ký feed, bạn chỉ cần nhấn vào đó. (nếu trang không có feed, thì sẽ nhận đc thông báo "Oops. Can't find a feed."
  4. Đọc bài viết chỉ bằng 1 ngón tay
    Bạn chỉ cần dùng phím Spacebar trên bàn phím (phím đánh dấu cách) để duyệt qua tất cả các bài viết. Bình thường, phim này đưa ban xuống đoạn tiếp theo của bài, nhưng khi hết bài, nó sẽ chuyển bạn sang bài tiếp theo trong thư mục (nếu là bài cuối củng thư mục đó thì nó sẽ chuyển sang bài đầu tiên của thư mục tiếp theo). Tổ hợp phím shift và spacebar có tác dụng ngược lại.

3. Blogger + Google Reader

Sử dụng Google Reader để đọc các feed từ Blogger của bạn bè là cách hay nhất để luôn cập nhật bài viết của họ. Ngoài ra Yahoo! 360o cũng có Feed (bạn có thể tìm thấy link feed ở nút RSS màu đỏ cuối trang blog). Và nếu may mắn người đó để blog public thì bạn có thể cập nhật bài viết của họ (tuy hơi chậm một tí, nhưng mà đáng để thử)

Blogger + Google Reader = ?

Google hẳn đã quá quen thuộc với mọi người rồi, nhưng liệu bạn đã biết hết các dịch vụ của Google chưa? Hay chỉ dùng nó như một search engine mà thôi. Hôm nay xin giới thiệu một dịch vụ đang trong giai đoạn thử nghiệm nhưng chạy rất tốt và đặc biệt, có thể kết hợp với Blogger khá nhịp nhàng. Đó là Google Reader.

Google Reader là một ứng dụng web 2.0 dùng để đọc tin RSS. Vì RSS chưa phổ biến lắm ở VN nên dẫn tới Google Reader cũng ít ai biết tới.

RSS được cho là từ viết tắt của Rich Site Summary (Tóm tắt trang có nội dung đa dạng) hay Really Simple Syndication (Nguồn cung cấp vô cùng đơn giản). Nói chung, RSS là một cách để phân phối tựa đề và các nội dung khác của một trang web, chẳng hạn trang tin tức hay thậm chí là blog.

Ở các nước đã phát triển thì RSS là một kênh thông tin không thể thiếu của các website từ cá nhân tới tập thể từ khá lâu. Ở Việt Nam hiện nay cũng có một vài trang cung cấp nguồn RSS cho người đọc, chẳng hạn bảo Tuổi trẻ Online hay VnExpress.net. Nhưng việc đọc các file RSS không thực sự đơn giản. Nó cần những chương trình đọc RSS riêng, cũng giống như các tài liệu PDF vậy. Ở đây mình chỉ đề cập tới một trình đọc RSS miễn phí, chạy trên web cực kỳ dễ sử dụngGoogle Reader. Nếu các bạn muốn tìm hiểu thì có thể click vào đây.


Nội dung:

  1. Blogger
  2. Google Reader
  3. Blogger + Google Reader
Tất cả các hướng dẫn sau đây đều sử dụng giao diện tiếng Anh

1. Blogger

Cách dùng Feed trong Blogger:

Blogger cung cấp cho người dùng của mình một hệ thống RSS và Atom thuận tiện để chia sẻ.

Atom trước hết là một tài liệu dạng xml và sử dụng giao thức HTTP để phân phối nội dung của các trang Web (bao gồm Blog hay các nguồn tin khác) một cách trực tiếp. Nó được tạo dựng từ công nghệ của các phiên bản RSS đàn anh. Nói cách khác, Atom là một API (Application Program Interface)

Để bật hay tắt chức năng Feed cho blog, đầu tiên bạn phải vào DashboardSettingsSite Feed.

Tại đây, bạn chỉ có một lựa chọn đơn giản về mực độ cung cấp nội dung bài viết mà thôi. Chọn "Full" để cung cấp toàn bộ nội dung của mỗi bài ra feed, còn "Short" thì chỉ đưa ra một đoạn đầu của mỗi bài. Lựa chọn "None" đồng nghĩa với việc bạn tắt chức năng Feed trên blog.

Nếu một lựa chọn là quá ít với bạn, bạn có thể nhấn vào liên kết "Advanced Mode" để mở rộng tùy chọn về Feed. Với chế độ Advanced, bạn cần xác định mức độ cho 3 loại Feed:

  • Blog Posts Feed: Feed chứa tất cả các bài viết của bạn
  • Blog Comment Feed: Feed này chỉ chứa các comment (theo thứ tự thời gian)
  • Per Post Comment Feeds: Mỗi feed kiểu này chỉ chứa các comment cho một bài viết cụ thể.

Sau đó bạn hay Save Settings lại. Và bạn sẽ có các Feed của mình với những địa chỉ như sau:

Các địa chỉ trên đều là định dạng Atom 1.0, để sử dụng định dạng RSS 2.0 bạn chỉ cần thêm vào sau địa chỉ đó 1 đoạn: ?alt=rss

2. Google Reader

Cách đăng ký một feed:

Feed là một tập tin dạng xml (Extensible Markup Language) chứa thông tin về tựa bài và nội dung lấy từ nguồn RSS. Khi bạn công bố một bài viết và chức năng Feed đang mở, Blogger sẽ tự tạo cho bạn một phiên bản có thể nhúng vào các website khác hoặc các trình đọc RSS của bài viết đó.

Để đăng ký 1 feed mới, bạn chỉ cần click vào Add subscription hay Browse để lựa chọn các Feed phổ biến (bằng tiếng Anh là chính). Một khi bạn chọn Add subscription, tại đó sẽ mở ra một ô cho bạn nhập từ khóa hay địa chỉ của Feed (với người dùng Blogger, chỉ cần nhập địa chỉ blog) vào rồi nhấn Add là xong.

Thao tác với các Feed:

Ti giao diện chính của Google Reader bạn sẽ thấy 4 phần như hình sau:

  1. Phần sidebar bên tay trái của màn hình chứa tất cả những feed mà bạn đã đăng ký. Con số nằm cạnh các feed là tổng số bài chưa đọc trong feed đó. Để xem nội dung trong feed nào, bạn chỉ cần nhấn vào tên feed đó.
  2. Nhấn vào liên kết "All items" trong phần này sẽ mở ra toàn bộ nội dung trong tất cả các feed bạn đã đăng ký. Chế độ sắp xếp tự động trong danh sách All items sẽ là: feed có ít bài nằm trên feed có nhiều bài hơn.
  3. Vùng bên phải của màn hình chính là nơi hiển thị nội dung. Có 2 cách hiển thị là List view (chỉ hiện tựa đề của bài cho đến khi bạn nhấn vào nó) hay Expanded View (hiển thị toàn bộ nội dung và tựa đề bài viết)
  4. Mặc định thì Google Reader hiển thị tất cả các bài viết. Nhưng với liên kết New items bạn có thể thay đổi điều đó. Ở chế độ này, các bài đã đọc sẽ được giấu đi, chỉ để lại những bài mới mà thôi. Để quay lại mặc định, bạn chỉ cần nhấn vào liên kết All items.

Đi sâu vào nội dung của một bài viết, bạn sẽ thấy nó cũng có 4 phần như sau:

  1. Nhấn vào nút mũi tên (>>) màu xám để mở trang web thật chứa nội dung bạn đang xem. Chức năng này cực kỳ hữu dụng khi feed của bạn chỉ cung cấp đoạn trích mà thôi.  (phím tắt: v)
  2. Nằm dưới mỗi bài viết đều có một thanh công cụ nhỏ với những chức năng sau:
    • Giống như Gmail, bạn cũng có thể đánh dấu (star) bài viết bạn thích bằng nút Add Star. Việc đánh dấu sẽ giúp bạn tìm lại những bài bạn thấy thích. (phím tắt: s)
    • Ngoài ra, bằng việc nhấn vào nút Share bạn có thể đưa bài viết đó ra với cộng đồng. Trang cộng đồng của bạn là cách đơn giản nhất để chia sẻ sở thích với bạn bè và người thân. (phím tắt: shift + s)
    • Nút Email cho phép bạn gửi bài viết này tới một cá nhân nào đó. (phím tắt: e)

  3. Trong chế độ list view (phím tắt: 2), một đối tượng được coi là đã xem khi bạn nhấn vào nó. Còn trong chế độ expand view (phím tắt: 1), một bài chỉ được coi là đã xem khi bạn kéo thành cuộn qua hết bài. Để chuyển một bài đã xem thành chưa xem, bạn có thể bỏ chọn trong ô "mark as read". (phím tắt: m)
  4. Sử dụng Tag giúp bạn sắp xếp các feed theo cách của mình, chẳng hạn "blog của bạn bè", "tin tức"... (phím tắt: t)

Mẹo vặt

  1. Tạo thư mục để quản lý Feed:
    Vào Google ReaderSettings → Subscriptions
    Tại mỗi Feed, bạn có thể thay đổi, thêm bớt thư mục. Chú ý là mỗi feed có thể có nhiều thư mục khác nhau, giống tag vậy.
  2. Đọc các feed mới chỉ bằng 1 cái click chuột:
    Vào Google ReaderSettings → Goodies → Put Reader in a bookmark
    Tại đây, bạn chỉ cần kéo cái liên kết Next » vào thanh Bookmark (với Firefox) và thanh Links (với IE). Từ nay, bạn chỉ cần click vào bookmark đó là trình duyệt sẽ tự động chuyển bạn sang trang web thật có bài viết bạn chưa đọc.
  3. Đăng ký feed mới không cần mở Google Reader
    Vào Google ReaderSettings → Goodies → Subscribe as you surf
    Tương tự, bạn chỉ cần kéo liên kết Subscribe vào thanh Bookmark là xong. Sau khi làm động tác này, mỗi khi bạn mở một trang web và bạn muốn đăng ký feed, bạn chỉ cần nhấn vào đó. (nếu trang không có feed, thì sẽ nhận đc thông báo "Oops. Can't find a feed."
  4. Đọc bài viết chỉ bằng 1 ngón tay
    Bạn chỉ cần dùng phím Spacebar trên bàn phím (phím đánh dấu cách) để duyệt qua tất cả các bài viết. Bình thường, phim này đưa ban xuống đoạn tiếp theo của bài, nhưng khi hết bài, nó sẽ chuyển bạn sang bài tiếp theo trong thư mục (nếu là bài cuối củng thư mục đó thì nó sẽ chuyển sang bài đầu tiên của thư mục tiếp theo). Tổ hợp phím shift và spacebar có tác dụng ngược lại.

3. Blogger + Google Reader

Sử dụng Google Reader để đọc các feed từ Blogger của bạn bè là cách hay nhất để luôn cập nhật bài viết của họ. Ngoài ra Yahoo! 360o cũng có Feed (bạn có thể tìm thấy link feed ở nút RSS màu đỏ cuối trang blog). Và nếu may mắn người đó để blog public thì bạn có thể cập nhật bài viết của họ (tuy hơi chậm một tí, nhưng mà đáng để thử)

Followers