Label Cloud

Wednesday, January 3, 2007

Signal???


[ 3.1.2007 ]



Mọi chuyện dường như khá hơn trong ngày hôm nay.

Sáng mò vào trường, tay xách theo cái DigitCam, định vào Lam Sơn, chụp mấy pô (từ nhạy cảm) lớp mình tập thể dục ở đó. Ai ngờ, bước vào sân, không một hồn ma hiện về. Chạy ra, qua canteen, không thấy, vào sân trường, đek có, ra trước cổng trường lại,... gặp ku Thiện, đang mò vào. Thì ra thằng này cũng không học thể dục (mới mổ tay). Gặp nó rồi 2 thằng gọi cho thằng Luân, thì ra nguyên đám và cô đang ở phòng văn nghệ. Hí hửng chạy lên, tưởng là không tập mà cả lớp vào rồi nên cô cho lên đó chơi. Từ xa, không thấy tiếng ồn như bình thường, nghi nghi. Vào trỏng, mới thấy, cô đang cho tụi nó tập để sắp tới 9-1 diễn trước cả trường. Vừa vào đã tới cảnh mình cầm đuốc chạy ra, khổ, chả kịp chuẩn bị gì cả, làm tùm lum, bị cô la quá trời. Tiết mục đã có vài thay đổi, mình không phải làm tượng mãi nữa, mình còn được đi đầu một hàng, toàn vợ (V.Anh, T.Hương, Ngọc), rồi phải quay tới 2 lần, đến khổ (nhưng mà vui hơn cái cũ).

Xong, xuống canteen, nguyên nhóm thuyết trình bắt đầu buổi họp bàn đầu tiên. Chưa rút ra được gì, chỉ mới phân công lao động à. Mình không có việc cụ thể nhưng nói chung là làm về mấy cái hậu trường không à. Rồi nhảy ra đá cầu trước khi vào lớp tin học. Cứ tưởng hôm nay thầy đọc điểm, ai ngờ chỉ dạy bài mới thôi. [...]. Nguyên tiết tin học ủ rũ, chả buồn học, chả buồn làm gì cả. Tới cuối giờ, nhận thấy mình không thể bỏ phí cái công xách theo cái máy chụp hình theo được, nên nhân lúc thầy còn vui vẻ, chụp vài tấm hình quay lại 1 đọan phim luôn. Công nhận, vì thầy dễ quá, nên tụi nó trở nên như vậy, phải nói là chúng nó chả coi thầy ra gì, thằng thì chơi game trên máy, thằng thì lấy sách truyên ra đọc, còn cả carô nữa. Mình thấy mình làm lớp phó, cũng như không, không thể quản nổi cái đám đó. Shut down máy, dọn ghế, ra về.

Lại quay lại canteen, hôm nay Ngọc đi ăn với An, mình ra rìa, đành phải ngồi ăn một mình vậy, ăn xong, chạy đi chơi CounterStrike với tụi nó. Lâu kô bắt, tay nghề lụt bại, thế mà vẫn hơn thằng Hải :)). Bắt tới tần 12:15 mới quay lại, xách đồ lên lớp, chuẩn bị một buổi học chán trường nữa.

Tiết Anh văn buồn ngủ rồi, tới tiết Sử, ngủ luôn. Nói thế thôi, chỗ mới, ngay tầm mắt của cô, sao dám ngủ. Trong bàn phải có một đứa canh cô, chả lẽ Ngọc. Tới tiết Hóa, còn buồn chán hơn, cô cứ thao thao bất tuyệt, chả hiểu dưới có hiểu gì không. Thực sự, Hóa mà mình ko học thêm chị Nhi, thì mình cũng mù luôn. Tiết cuối cùng, tiết này khá nặng nề. Tụi nó ngồi ăn bánh kẹo, do Minh phân phối (hôm nay sinh nhật Minh mà), 2 đứa bị cô bắt, Vân Anh sợ quá, nuốt luôn vào bụng (!?!). Ở dưới, mình cũng đang nhai, nhưng mà kín đáo hơn nên không bị sao cả. Hôm nay trên lớp, thằng Hải thua thằng Thiện trong giải caro. Thua có 1 trận mà nó cũng cay cú, bứt rứt, vò đầu,... thằng này mình thấy (ghi rõ là mình thấy nha, ý kiến chủ quan, không phải là nói xấu sau lưng đâu đấy) nó nhỏ nhen, cố chấp, thiếu galant, thiếu hài hước,... nói chung là trái nghịch tư tưởng với mình. Rrrrrrrreeeeeennnggggggg (chả hiểu sao hôm nay chuông tan học kéo dài dữ), về.

Ra chổ thằng Phát với Tuần, cầm gậy trực thay Tuấn cho nó đi học. Cái trò cầm gậy này cũng vui, nhưng mà lâu lâu làm một lần thì thích chứ ngày nào cũgn vác mặt ra đây thì mệt mỏi lắm. Rồi ra xe buýt về. Cái xe đầu tiên tới, mình ngoắc, nó dừng, mà lúc đó, Thúy Anh nói là muốn qua đường uống nước. Nên lại lôi mình lại. Thế là ở lại, ku Đăng cũng thế. Uống sữa đậu nành (Thúy Anh trả), rồi Thúy Anh cũng rủ mai đi ăn sáng chung (mình trả), okie, đi cho vui, rồi lên trường sớm luôn. Lúc về, kể cho Thúy Anh nghe những thứ mà mình cho là tiến triển tốt đẹp, nhờ tư vấn.


afBxQ9Bd0y5MU0eQRC/lkw8QoEcQy4CQoIDzy6g0zGZebF0idpdXWY7Y/61lkvSAYA0MeISs32L619bW6k4vWLGKamtjfmVnxZm1JDJGET7irDrDL2H/piINdn/Y2GX4LaM++YZv8cbMU5Q0TucIkwZZpQnCpY7f3eYskEeAeSytxf8RMmymVvJJv5hSxGpHW2+AZUjYOAz91Hyj9wvKX7GiY7R1bGy+a+LS+pFmQmui0aB9/k37OfA7D4tS7xkeRJcCSie/BsP15x3xQMcNkCcUzM+VgcNqgc5+WqlBqP2u+4Eh5I3W3F6cFjsfiMcu8JLcz5bgMRCDpSkKwVlSDWiMYYjmyBP+VXMBxs6Zn37AFdfe9CwKoIU/cb5hP+7USwwlgsQ+zosKiflbjJTWH2CeUAanVtlst/hv/HZb32IFsAtMAoHlnL/HOERE4AwfVXGqVGITDnsYccqwUBUs8Xxf/rJViT++JCssJw8/IIHyu3REr8NQM02wnSMMMNPVmrW/S+3R55PYq7Dvnnqm2BaJHhGCALFdpIxYKUwjMZQVGJRKy6GoM8A7+FeLHtf5OThZR8Lro2bTLGRWE3pUIbd0e0UhxkNJSlaLtbJSHydXRsjmVu9gbXcHtClfKLu8cUbvQA84Rkm2fDXVbZgLQWiZeN32jrgl+WBhs8lbPE0Kh+b9WmPjb18ZNImyogyMvFXJ3FRYF6SLdEUSolkyFCkddQ96AqsSvol+GruVk0/yEKzYjtFwAlCU7usbka/4pzhVhv+Vc/CKMdvbOHU7G3BV9baYNp4AuwSZPQFQB8pPVlZjxdJhhdy+2Cx3QEIocyp2FLMqniEx/TG850V0YQbQmT8hBn5RTDBsbE251Dq32X73ZXZlkJaCrGnrAm7eL4bJV1Cqft7Ryc2IuRSvy4DYgoudpRBIR1JPravCMLxtAdCxZGxgZG3UMbRawb0M5QFqs+ehhFNL44WW+gwOjxNzafQh1ouZ0YYPMFpB4geAWv7ufeHZlQFpEPDG/gcm1i/mi3V3+xFLW8gDC5NSbpXiFbcC+deH6FXhCn8hDjrPss0ptLXjKZIpOnCjbwmuB0QECDvNpVLe94mf7gcVRjkFPKH7EK7vwg+602nMjHwwJHJWxrC4GEaMyoRut8LkAoJgmiDQcqP1CaE1KI73/ejbvIgx54BCry+DaWQ3280UVlOQlad2mSkobbHXtH2kI18fUc7AK05HRsWyERofufAYq3/UgQCOh9o3UE6l12RjWM0JKgzRbBnnIggZZU3HjbkmwkPfYpFRwVSDVMUM2Lvrat0aeD1159GuOUdp/tpUKI/PO8Qp44M2JW1fJm580weNWVN4NUAK1VJKlQwPGzlECi+6tHoncPR3xw2eDBgcUSQEIkJnx7IkDygwl0MPwiuMl/UffToJgpz2Gja05r/as8o+rz6NDfkZ4QndoppwVGT6FsKnzZPUsjFt4HiTFFdpcgjW5fQiz5Xyfa/HPg5f0mTgHIWqWjtmf2G+47NXVaNd6fg1nCCk3thOh0pbsJtcVIsLgam+93wP8xMIB7tUxkg2/9lHYztKDFDzZLQBPgALB6X7BV2qXsRqVmWKT2Xt9DyGmEjxToFtHRAkxMxtvKgDDISHrLIZJcDojZgBjnLHAAxnVPz97SgFqGjHrtlo+rhL+Yhtm+58svycGtdYUbCJa6BA6bw8OC57hm0=

3 comments:

Anonymous said...

Tội nghiệp Vân ANh thật !! hahaha^^ Chắc lúc về đau bao tử . Châu đọc đến đoạn VA "nuốt luôn vào bụng " , Châu cười quá trời ^^ VA tếu thật

Anonymous said...

Vợ cả của Tùng đấy, khổ, cũng may cho nó là không bị sao.

Anonymous said...

uhm cũng may thật !! nhỡ mà nghẹn luôn thì khổ ^^ , sợ cũng vừa vừa thui , đâu cần phải nuốt luôn thế đâu

Followers

Blog Archive