Một người liên tục bị mất ngủ bới một cơn ác mộng giống như nhau hàng đêm. Anh ta mơi thấy mình bị ngã xuống một cái hồ nước lớn. Dù cố gắng bơi hết sức nhưng mãi vẫn chẳng tới bờ. Trong lúc gần như kiệt sức thì bố anh ta bơi thuyền lại và chìa ta ra để với anh ta lên. Nhưng khi nghĩ về những trận đòn của bố ngày trước, anh ta giận dỗi lắc đầu và tiếp tục bơi một mìn. Một lúc sau, lại có cô em bơi thuyền đến và ném cho anh ta môt cái phao. Anh ta đã định nắm lấy, nhưng khi nhớ đến những cư xử hỗn hào của đứa em đối với mình, anh ta lại từ chối sự giúp đỡ đó để lại bơi trong sự kiết sức.
Sau cùng anh ta cũng tới bờ. Kiệt sức, anh ta ngủ thiếp đi trong sự mệt mỏi tận cùng. Trong cơn mê anh ta lại thấy những người thân muốn chăm scó cho mình, nhưng mỗi khi nhớ về những gì mà họ đã làm với anh khi trước, anh lại lắc đầu, nằm im trong sự rã rời.
Quá mệt mỏi với cơn ác mộng này, anh ta liền đi gặp một nàh hiền triết để tìm ra nguyên nhân. Nghe anh kể xong, nhà hiền triết liền nói rằng:
Đó là tại cháu cả. Cháu đã cất giữ những lỗi lầm của người khác sau trong lòng
mà không biết cách quên đi. Cháu không đủ dũng cảm để chiến thắng sự thù hận
trong lòng mình, nên nói cứ tồn tại mãi trong lòng cháu. Cháu rất cần những
người khác giúp đỡ mình, nhưng vì nhớ những chuyện cũ nên cháu thấy không thể
tin tưởng vào ai để đón nhận sự giúp đỡ của họ. Lần này cháu có thể bơi vào bờ,
nhưng còn những lần khác nữa thì sao? Nếu không có sự giúp đỡ, ta e rằng cháu sẽ
gặp nạn. Hãy quên đi những chuyện buồn cũ đi cháu ạ!
THA THỨ KHÔNG PHẢI CHỈ LÀ NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM CHO NGƯỜI KHÁC MÀ CÒN LÀ LÀM CHO CHÍNH CHÚNG TA NỮA
Nguồn: Internet
Dịch giả: Quỳnh Phương - Amotizen
1 comment:
Tha thứ :"> là forgive :">
nghe nó nhẹ nhàng ;)) mà khó làm ;))
Tùng biế tha thứ ko nhỉ :-" sao nghi wá à
:"> truyện hay :">
Post a Comment