Chà, sau nhiều ngày bị stress nặng, hôm nay mình đã có được một ngày nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi không phải là ngồi nhà ngủ hay online suốt ngày. Nghỉ ngơi kiểu vận động. Sáng nay, nhà trường tổ chức cuộc thi "Rèn luyện thân thể theo gương Bác Hồ", mình là một trong những người "xấu số" phải đi thi. Lúc đầu chỉ định thi bật xa thôi, ai ngờ, sáng nay tụi nó ko đến, mình chơi 3 môn luôn. Vào sân, khởi động kỹ, chuẩn bị cho phần thì chạy tốc độ - 60m. Mình chạy chung với Quốc bên A3. Cuối cùng thì cũng thắng với thời gian là 8s90. Tưởng thế là khá rồi, cặp sau có 8s25 à, thế là tiêu, thua game 1. Nghỉ một tí, rồi sang đăng ký tên để thi bật xa. Chà, cái này là cái mình hy vọng nhất nè. Ở nhà bật toàn có ~2m40 thôi, vào đó, không ngờ, một phát lên 2m55. Tưởng ghê, ai ngờ có thằng "quái nhân" bật một phát 2m70 luôn. Thua. Cái thi chạy lượn vòng thì mình ko thi, cho thằng Thiện thi một mình. Nó làm đổ một cột -> loại luôn. Cái cuối cùng, có lẽ cũng vui nhất là thi chạy bền 1000m. Thằng Thiện nó bỏ về luôn, còn mình mình với Tú Mỹ. Mỹ chạy trước đạt giải 2/4. Đến nhóm nam, vì đông quá nên phải chia làm 2 lần chạy, mình chạy lần đầu. Xuất phát. Vòng 1: mình thứ 3, vòng 2: vẫn thứ 3, vòng 3: lên thứ 2 rồi. Ông thầy chứ nhắc, hít thở sâu, hít thở sâu, mình cũng hít thở sâu (theo cách riêng). Vòng 4: bức phá ngoạn mục, lên hạng 1. Anh lớp 12 kia đuối rồi, không còn khả năng đuổi nữa, vì thế nên mình cứ chầm chậm về đích với thời gian 4ph13s. Hổn hển vì quá mệt, phải mất tới gần 5' để lấy lại tinh thần. Mình cũng không đủ sức để coi lượt 2 thi nữa, mò ra canteen uống nước. Một hồi thấy thằng bạn bên A6 ra. Thì ra nó nhất lượt 2 nhưng với thời gian là 4ph23 tức là thua mình 10s, điều đó cũng đồng nghĩa với việc mình đạt giải nhất chạy bền. Hì, tuy là giải này chả có gì quan trọng, nhưng cứ nhất là đã vui rồi, phải không? Vét một tí sức tàn cuối cùng, bò vào nhà thi đấu để chơi bóng rổ một tí. Nhưng hết nổi rồi, tí nữa lại phải tập tuyển nữa. Gặp ông Khang dồn thể lực là tiêu, thế nên tự lượng sức mình, mình về nhà nghỉ ngơi.
Buổi chiều, mẹ về, mẹ dẫn đi shopping, ăn KFC, rút tiền ATM nữa, wow, cầm tiền thật là sảng khoái. Ăn xong mới thấy dân gian ta nói không sai "Căng da bụng, trùng da mắt". Buồn ngủ wá, về nhà quất một giấc dài tới gần 7 giờ. Dậy lại ăn tiếp, cố gắng ăn ngủ là vậy. Sau đó online, blogging, đọc thư bác Nga, (reply), đọc văn để mai kt nữa. Trước khi offline, nhận được những lời chúc và động viên của Hiền, thật sự cám ơn Hiền vì những lới nói đó.
Thế là đã de-stress thành công.
1 comment:
Tui nè Tùng :"> khủng hoảng gì mà khủng hoảng :"> khủng long thì có ;))
1 comment \:D/
Post a Comment