Label Cloud

Monday, February 26, 2007

Lẩu dê


[ 24.2.2007 ]





Hôm nay nghe đồn là chiều sẽ kiểm tra văn. Thế nên mình ráng cô gắng dậy sớm (so với mấy ngày Tết). Dậy ăn no rồi lên lầu, không mở máy mà lấy sách văn ra coi bài. Nhưng vì gió mát, giường êm ả. Mình ôm cuốn sách ngủ luôn mà không biết. Tỉnh dậy thì cũng khoảng 10 giờ rồi, ráng lấy ra đọc thêm vài chữ. Rồi Thúy Anh đến, trả truyện cho mình, kèm theo cái USB để mình copy ảnh vào đó. Mình trả luôn 3 cuốn lịch hôm trước mình giữ dùm. Mở USB của Thúy Anh ra, choáng, 2GB lận, trong đó có quá trời file nhạc. Thấy mấy cái tựa lạ hoắc nên mình quyết định copy vào hết. Chà khoảng 700MB lận, nhiều hơn cả một cái USB của mình. Chưa copy hết thì phải trả lại cho Thúy Anh rồi. Đến lúc kể cho Thúy Anh nghe chuyện copy, mới sững sờ, cái đó toàn bộ là nhạc không lời. Ack, ack, mất công nãy giờ chép vào. Thôi kệ, không sao, đằng nào nhóm mình đang làm thuyết trình địa, lấy làm nhạc nền luôn cũng được.

Tới trưa, sau khi ăn cơm, thay quần áo, chàng lại đạp xe ra trạm xe buýt. Đã lâu lắm rồi chàng chưa làm chuyện này. Vừa ra thì có xe ngay, lên với Thúy Anh. Mình lì xì cho Thúy Anh 10k, còn Thúy Anh lì xì lại $1, hehe, vẫn lời. Vào trường, còn sớm chán, mà học bài cũng không vào, thôi ra đá cầu là tốt nhất. Lâu lắm rồi mới đá cầu như thế này. Vào học 2 tiết toán, bình thường, thầy cũng chả sửa bài nhiều, dạy bài mới à. Thầy thông báo, thứ 2 sẽ cho Kt 15' Giải tích với đề rất "dễ thương": 15 bài tính đạo hàm... :(( khóc luôn, mỗi bài 1 phút thôi sao. Ổng tưởng A1 là chuyên toán không bằng. Đà này thì CN phải ở nhà ôn tập thôi. Tới tiếp Địa, cả lớp lại bị hố khi kéo nhau lên phòng nghe nhìn trong khi cô lại đợi ở dưới lớp. Sau khi cô cùng 2 giáo sinh vào lớp, cô bắt đầu phát cho mỗi người một cái lời chúc. Tuy là mấy câu chúc đó là sưu tầm và in ra nhưng thấy nó cũng đúng, hợp lý với nhiều người được nhận. Nói chung là một hành động có ý nghĩa. Tiết tuần này có cả cô Bắc thực tập chấm điểm. Mình là 1 trong 20 người nộp bài vẽ biểu đồ nhanh nhất nên được +1 điểm vào điểm miệng. Cuối cùng cũng tới tiết Văn, cô bước vào lớp, mặt lờ đờ, không nói gì cả, chỉ viết lên bảng có mấy chữ: "Cô bị ốm, không nói được". Rồi viết thêm chữ Kiểm tra có gạch đít đàng hoàng. Hix, thế là vẫn phải móc giấy ra làm bài kiểm tra, khổ. Sau khi nộp bài, cô cũng chả giảng bài được, cho lớp đọc sách rồi cô ngồi coi cái sổ đầu bài. Ku Thiện bị hốt vì 3 lần ngồi sổ. Hết tiết. Sang tiết SHCN, tiết này được quảng cáo là thảo luận về Puppy Love. Nhưng mà sự thật rất đáng thất vọng, nó chả giống một cái buổi thảo luận gì cả. Theo dư luận xã hội thì tại vì có cô Hà ngồi theo dõi, nên chúng nó không dám nói thẳng, nói thật, vì sợ lại có một buổi thảo luận khác kéo dài 2-3 tuần như cái Sống có trách nhiệm. Cô Trang và cô Bắc kể 2 câu chuyện, mà nói thật, mình chả hiểu được bao nhiêu. Ku Khôi thì làm MC được vài phút, cũng không thể lấy lại sự nhộn nhịp được. Dưới lớp thì ồn như giặc. Bó tay, một buổi sinh hoạt không gì có thế bình thường hơn.

Tan học, mọi người kéo nhau về, chỉ có lớp mình còn ở lại để chuẩn bị đi đánh sinh nhật của ba người Hoài An, Vân Anh, Anh Vương. Sau một thời gian dài suy nghĩ thì cuối cùng cũng đã định vị được nới đến là quán Lẩu dê 45 trên đường Ngô Thời Nhiệm. Và vấn đề tiếp theo, cũng là vấn đề truyền thống, chỉ 2 chữ: Xe cộ. Giờ thì người đông (17) mà xe thì chỉ có vài chiếc, không đáp ứng được nhu cầu đi lại. Thế là mất thêm 15' nữa để phân phối người vào xe. Tính đi tính lại, còn dư ra 6 người không có chỗ. Đành phải đi xe Taxi, nhưng mà xe 7 chỗ giờ thì hiếm lắm. Đợi lâu ơi là lâu thì mới có một xe. Mà rất là khốn nạn, vừa lên cái xe đó thì một đám xe khác tới tấp đến, bó tay. Tới được quán lẩu, cả đám bu vào ăn. Món chính là món Lẩu mà lâu quá không đem ra. Đành phải ăn vú dê, thịt dê, và xào lăn vậy. Mình ngồi chung với thằng Khải và Khôi, chúng nó làm là chủ yếu, mình được hưởng quá trời. Bọn này phởn chí, không biết làm gì với cái bếp lò, chúng nó nướng cả bánh tráng, làm cho lửa cháy lên như lửa trại. Ăn xong trận thứ nhất, cả thẩy là 540k. Chia ra, mỗi đứa có khoảng 32k thôi.

Chuẩn bị đi ca 2. cả đám ra trước cửa quán lẩu đợi Anh Vương đi... (khó nói quá). Mãi thì Anh Vương cũng giải quyết xong. Lúc đó thì Khôi và Mình phải về rồi, còn lại 15 người. Đi tiếp ra hồ Con Rùa để ăn kem Công Trường. Mình đi bằng xe đạp của thằng Luân. Xe nó không có thắng, không có cả cái chống chân, thua. Ba cái xe máy đều tống ba. Đến nơi, có vấn đề phát sinh: chỗ ngồi. Vì nhóm này đông quá nên quyết định dẹp bàn luôn, lấy 15 cái ghê ra ngồi không, nhìn như Cái Bang vậy. Giờ mới biết cái hồ Con Rùa này là cái đuôi rồng. Đầu rồng là ở chỗ Dinh Thống Nhất. Ở cái đuôi này, có một thanh gươm cắm vào để con rồng không quẫy đuôi. Sự tích này cũng vui. Ăn xong tính tiền, rồi giải tán. Mình đợi thằng Sơn chở Vân Anh về rồi đón mình về. Mãi nó mới tới. Mà khốn nạn hơn, trên đường về, xe nó bị nổ lốp. Lại phải dừng lại thay lốp mới, 40k + 20 phút. Về tới nhà là gần 10 giờ. Cho nó mượn 350k nữa, cả thẩy là 400k để nó mua Ipod. Online, viết blog cho ngày đi trại Mai Hòa rồi 12 giờ mình ngủ.

2 comments:

Anonymous said...

tại Tùng khg biết đó chứ xe thằng Sơn nổ lốp hoài , khg hiểu tại sao nữa , thằng An bị hoài nên Châu rành lắm , phải thay lốp mới mấy lần rồi . Nhớ hôm đi chơi trước lúc Châu đi khg , hôm đó cũng bị đó

Anonymous said...

ờ, thì ra cái này là truyền thống rồi. Nhưng tại tối rồi, mà xa nhà nữa chứ, nhờ nó chở về luôn cho rồi. Ai ngờ

Followers

Blog Archive