Đã lâu lắm rồi không ngồi "luyện Blog" tại vì mấy bữa nay bận rộn kinh khủng. Mấy ngày qua, đa phần là những ngày đen tối, thất vọng. Bắt đầu là ngày 8.2 này. Sáng đi học Quân sự, vào thật sớm, ra đá cầu rồi tập trung xếp hàng. Buổi huấn luyện khởi đầu bằng phần Lý Thuyết, chép lấy chép để nhưng mà chả hiểu cái gì. Thôi kệ, không có gì cần hiểu kỹ, tí nữa quan trọng là ráp súng nhanh và chuẩn là được. Học được một lát, à không, phải nói là chép được một đoạn thì nắng lên. Các hàng dần dần di chuyển lên trên để tránh nắng. Từ A3, rồi tới A2 và A1 cũng phải di dân lên "vùng bóng râm". Mình sợ mấy bạn không dám lên nên chủ động lên trước rồi gọi thêm vài bạn nữa lên. Cuối cùng thì tụi nó cũng mò lên. Chỉ có một người, thà ngồi nắng còn hơn ngồi gần mình. Thôi kệ, không phải lần đầu mà.
Ra chơi, mình ra đá cầu cùng tụi nó rồi phải quay lại học lý thuyết tiếp cho tới trưa. Vừa kết thúc khóa học buổi sáng, cả nhà Amotizen kéo nhau đi ăn trưa và bàn luận chuyện bán hàng trong Liên hoan văn hóa dân gian (nói là cả nhà, nhưng thật sự chỉ có khoảng chục người quan tâm thôi). Sang tới canteen của ĐHSP, cả bày ngồi xuống đàm đạo. Ăn no + ngồi tiếp thu xong mình lại lật đật chạy về LHP. Trước là ra sân đá cầu cùng tụi nó, có cả một lực lượng người xem đông đảo. Rồi tụi nó kéo nhau đi ăn, mình tiếp tục luyện đá cầu với mấy anh chị bên công ty tổ chức Festival tối nay. Sau đó nghỉ mệt vàvào nhà thi đấu tìm người quen. Bây giờ đã thành cái lệ, cứ lúc nào rảnh rỗi, nhà thi đấu của trường lại tràn ngập những Amotizen đang cầm vợt bóng bàn, vợt cầu lông hay thậm chí chỉ là đứng xem những đứa bạn của mình chơi. Mình cũng vào chơi, lúc đầu là đánh cầu lông (với vai trò là kẻ thế chân mà thôi), về sau lăn cùng quả bóng bàn và cuối cùng là nhảy nhót của trái bóng rổ, để rồi quá mệt và ngồi bệt xuống sàn cùng khá nhiều Amotizen khác. Phê thật, lâu rồi mới có một buổi chơi thể thao đã như thế này.
Trước khi quay lại với khóa học QS mệt mỏi, mình ráng lết sang kia đường và mua 2 ly càphê sữa (ai cũng biết là tại sao lại hai). Đem đưa cho bạn ấy một ly còn mình thì tự thỏa mãn cơn khát và triệt tiêu cái sự buồn ngủ bằng ly còn lại. Chưa tỉnh hẳn, nhưng mình vẫn phải ra tập trung tụi nó rồi cầm giấy bút đi điểm danh. Vắng 5, nhưng rồi dần dần cũng vào đủ. Lại bắt đầu cái buổi học dưới cái nắng buốt đầu. Tiếp tục với phần lý thuyết đáng nản. Ra chơi buổi chiều, mình lại phải vào phòng cô, dùng laptop của ku Khôi ngồi design một cái tờ rơi, để rồi bỏ không vì lý do: không cần (và không đủ tài lực, thời gian) làm tờ rơi. Hết ra chơi, chưa đâu vào đâu, lại phải ra đội nắng tập tiếp. Lúc này thì 3 khẩu AK mới được đem ra khỏi phòng truyền thống. Trước mặt là súng đó, nhưng mà thực tế thì chạm vào súng quả không hề dễ. Chúng ta phải vượt qua biết bao bàn tay bon chen khác để tận tay cầm súng. Mãi đến gần cuối giờ thì súng đã trong tay. Nhưng mà lại bị thằng Đảo giựt mất.... Tình hình đáng chán vẫn kéo dài tới hết giờ.
Mình ở lại đá cầu, đưa cái CD NBA Live cho thằng Đăng. Chưa hôm nào mình đá cầu như thế này (ý khen ấy mà ). Trong đầu thì đang suy nghĩ rất nhiều, lúc đó, hai người họ còn đang side by side. Đến lúc quá mệt mỏi vì mọi thứ, mình mới dứt ra để ra trạm xe buýt và về. Về nhà, tắm rửa, ăn cơm qua loa rồi qua nhà Thúy Anh, để cùng Thúy Anh lên trường xem Festival. Mình chuẩn bị khá kỹ, mặc cái bộ mới mua hôm trước. Trước khi vào trường, cả 2 đứa còn hồi hộp, Thúy Anh thì lo bạn trai chê xấu, còn mình, lo là không thấy người ta. Và cuối cùng, Thúy Anh đã được giải tỏa, không ai có thể chê bả trong ngày hôm đó. Còn mình, thì ôm một dấu chấm hỏi và ngồi một đống khi mà biết bạn ấy không tới. Thế nhưng mình vẫn không phải người buồn nhất ngày. Người đó phải là Triết, đi cùng Thiện tới nhưng mà nữa chừng xuân thì Thiện bị gọi về, và không thể khác hơn, nó phải về, bỏ Triết lại. Mình là người đầu tiên Triết gặp sau khi Thiện về (maybe). Và mình đã thấy vợ năm của mình khóc , tội nghiệp ghê. Thôi, dẹp thương đau sang một góc, mình đã bỏ 20k ra rồi, phải tận hưởng 20k đó bằng không khí ngày festival này. Vừa coi hát, vừa coi "phim trên ghế đá" tới 10:30 (tức là coi đến hết). Ra nhà xe, tìm chiếc xe của mình và ra về, chở theo Thanh Tuyền. Về nhà, quá mệt, mình lăn ra ngủ thẳng một giấc, chuẩn bị sức cho một ngày tập QS tiếp theo...
No comments:
Post a Comment