Ui cha, cuối cùng cũng đã trải qua đc cái tuần ác mộng với một dãy dài bài kiểm tra từ toán lý hóa ơới văn sinh sử địa, cả CD, kỹ thuật nữa. Điểm số gia tăng về số lượng nhưng giảm về chất lượng :)). Đầu năm Toán Lý Hóa 10 không :">, giờ thì 7 cũng có mà 6 cũng có :-s. Đó là vấn đề học hành. Ngài ra vẫn còn 1 đống thứ khác để mà lo. Những không lôi ra nói vào lúc này.
Để tự thỏa mãn cái cơn thèm chơi của mình, chiều T6 mình đi hội sách cùng Amotizen. Cũng vui, vào đó đọc sách một tí, nói chuyện một tí, cười giỡn 1 tí. Còn lại là đi bộ và tắm nắng. Ôi, 2 giờ trưa, gần 10 đứa lết đi dưới 1 chùm photon từ mặt trời bắn xuống. Mồ hôi mồ kê nhể nhại. May mà mình có về lấy theo máy ảnh, lên chụp được khá nhiều tấm hình hay hay.
Nhưng sau khi rời khỏi công viên Lê Văn Tám đc vài phút, mình đã tông cái rẹt vào thằng cha đi trước, với một động lượng khá lớn. Kết quả va chạm là mình té nhào xuống đường, cái dè trước của xe bị gẫy, đèn xe bị bể và vài thương tích khác mà tới giờ vẫn chưa xác định hết đc. Trong cái rủi vẫn có cái may. Cái may lớn nhất là hầu như không có thiệt hại về người (ngồi trước lẫn ngồi sau - tức vợ cả Vân Anh). Cái may tiếp theo là lúc đó có 2 anh bồ câu xinh trai đứng bên kia đường, nhìn sang thấy mình mặc áo học sinh, đi xe 100cc, gây tai nạn. Nhưng các anh ấy chỉ nhìn sang thôi, không gọi lại, rờ gáy hỏi thăm sức khỏe :-s. Cũng vì có 2 anh ấy nên thôi, mình chuồn luôn.
Hậu quả của việc tông xe chiều T6 là sau đó mình phải cấp tốc đi "vá" xe. Vá một ngày là không đủ, nó tốn thêm một buổi chiều T7 nữa của mình. May mà mẹ không để ý. Trong khi đợi người ta sửa xe, mình và thằng Đảo sang bên nhà văn hóa sinh viên (Điện Biên Phủ) để dự cái hội thảo về đại học FPT. Gặp cái thang máy cùi bắp nữa, phải leo lên lầu 4 bằng chân.
Vào trễ nhưng mà 2 thằng vẫn tìm đc một chỗ hàng đầu đề nghe, và sau là để thi thử. Vui, đề cũng không phải là khó lắm, mình cũng phải hợp tác với thằng Đảo để kết thúc mà nộp. Nghĩ bụng phen nào chắc chả đc gì rồi, hy vọng không dưới trung bình để bọn chuyên Toán sỉ vả. :)), thế mà có ai ngờ, thằng Đảo đc 19/22, hạng 2, còn mình đc 18, hạng 5 :)). Vậy là 2 đại diện của A1 đi lần này đều có quà. Mà đáng ngạc nhiên hơn nữa là cái đứa hạng nhất (21/22) lại là con gái (trông cũng đc phết). Theo như điều tra sơ bộ, bạn này tên là Thông Mỹ Tú, học lớp 12A19 (không chắc lắm) của trường Hùng Vương Q5.
Kết thúc buổi hội thảo, mình có lên gặp riêng cái ông "trùm" ở đó. Ông này thì mình có gặp một lần ở Aptech rồi. Hỏi chuyện ổng về các ngành IT. Tới lúc này mới phân biệt đc Computer Science và Software Engineering. Cả 2 ngày này đều ổn, thêm cả Information System nữa, là 3 ngành mà mình có thể học đc. Nhưng mà hết tháng tư là mình đã có bằng Information System Management rồi. Học tiếp năm 2 ở Aptech là có bằng Software Engineering. Thế nên nếu có học FPT thì mình sẽ cố gắng học Khoa học máy tính :D (đó chỉ là ước mơ).
Vác xác quay lại chỗ sửa xe, lấy xe rồi chạy sang lớp toán. Học tới 6 giờ rồi lại lên hội sách tiếp :D. Lần này đi với Thúy Anh. Tới đó gửi đc cái xe cũng ọc máu. Rồi chị và anh rể tương lại của TA tới, bốn người đi ăn tối :D trong cái quán gì đó không nhớ tên ở Hai Bà Trưng. Mình khuyên các bạn nhé, nếu có đi đâu đó ăn, thì chở bao giờ mà gọi mấy món đút lò, dù thèm tới đâu. Gọi xong là ngồi đợi tới sáng hôm sau nó mới đem ra đó. Sau 30' chờ đợi, cuối cùng món sò điệp đút lò cũng đc mang ra cùng với một... cái móc bằng sắt trong đó :-ss. Thế là quản lý đc gọi lên. Bà này rối rít nói không tính tiền, nhưng mà 2 anh chị cứ muốn trả, nên bả mang lên 1 cái bánh thiệt ngon để "đền bù thiệt hại". Lại đc ăn thêm.
Lúc đó đã 8 giờ rồi, nhưng vẫn ráng bước vào hội sách. Bốn người tách 2 nhóm. Hai anh chị sắp cưới đó đi riêng, mình và TA đi chung. Mình là quyết tâm không mua gì rồi, chỉ có TA là thích mua sách thôi. Hai đứa ghé vào gần hết các sạp, mua đủ thứ sách, từ thơ Xuân Quỳnh tới sách tiếng Anh. Có một cuốn 2 đưa góp chung vào mua là The World is Flat. Nghe nói là là Bestseller và có liên quan tới cntt nên mình cũng muốn đọc thử xem sao. Chen chúc trong cả biển người. Thấy TA mệt lắm mà vẫn còn thích đi, tưởng mém xỉu mấy lần. Đi khá trễ, tới 9:30 vẫn còn trong đó. Mẹ gọi đến một lần lúc 9 giờ thì mình bảo là mình đang kẹt xe :-ss. Nhiều lúc muốn về ngay nhưng mà thấy Thúy Anh còn say mê quá nên ráng ở thêm. Đến 9:50 mới ra khỏi cổng, quyết định mình sẽ nói là mình bị tông xe, rồi phải sửa xe. Dù không phải hoàn toàn sự thật nhưng mà không có gì quá nghiệm trọng, đằng nào mình cũng bị tông rồi, cũng phải sửa xe 2 ngày rồi. Nên chắc cũng không sao đâu. Chứ không về là chết chắc.
Và quả thật, khi 10:15 về tới nhà thì mẹ gầm rú lên ngay, nhưng không sao, mình đã kịp thời chặn cơn tức giận đó lại bằng lý do bị tông xe và lý do đó có vẻ hoàn toàn đc chấp nhận. Mẹ còn hỏi han rồi bôi thuốc vào chỗ bị trày cho mình nữa :D. Thành công, thoát nạn rồi, đi ngủ thôi, mai còn đi câu cá.