Label Cloud

Friday, September 14, 2007

Thời gian

[ 12.9.2007 ]

<!-- Viết nhảm lấy tinh thần -->

~X( ~X( bây giờ thời gian càng lúc thời gian trở nên càng xa xỉ. Đắt bằng 10 lần so với cùng kỳ năm ngoái. Giờ mới thấy cái năm 12 nó vất và tới thế nào. Mình nhận ra, thực chất bài vở không nhiều lên là bao, nhưng năm nay mình chịu ngồi vào bàn làm bài nhiều hơn thấy rõ. Nhớ năm ngoái nhiều khi chả thèm làm bài nào, thầy cô cũng dễ, không gắt gao. Còn năm nay, tự dưng siêng lên hẳn, không ai bắt mà ngày nào cũng ráng thức làm cho hết bài rồi mới ngủ.


Thế nhưng vẫn còn những thứ khác chi phối vào lượng vốn thời gian ít ỏi của mình. Nhiều nhất vẫn là Aptech, rồi tới những thú vui khác như blog hay tình cảm, bạn bè... tùm lum tà la. Những cái đó biết là tốn thời gian nhưng ko cách nào bỏ được. Cuộc sống mà :-??.

Để thay đổi một phần nào đó trong cuộc sống đang vô cùng chán nản của mình, hôm nay mình cùng tụi bạn "đào tẩu" đi uống càphê ở BUD's (tụi bạn bao gồm: Thúy Anh, Nhã, Tuyền, Khôi). Đây có lẽ là lần thứ 2 đi uống càphê kiểu này. Lần trước là đi với chị Trang, anh Andreas và anh Stephen ở tầng 32 của Trung tâm thương mại SG (hình như vậy). Mấy cái tên của mấy loại cà phê mình còn không nhớ nổi (nhớ mỗi cái Capucino). Ngồi đấy tới 1 giờ hơn, rồi về. Thúy Anh đòi chở mới ác. Trời có vài giọt mưa, nhưng may là không lớn lắm. Về nhà ăn qua loa rồi ngủ lấy sức, chiều đi học Aptech nữa.

Giá mà trên LHP học với cái kiểu ở Aptech thì đỡ biết bao. Không có cái màn tập chép. Không thúc ép học sinh, đứa nào không học thì thi rớt ráng chịu. Học như vậy mới thoải mái, chứ... :-<. Tối 9 giờ hơn về tới nhà, ăn uống vào là 10 giờ, lên phòng check coi bạn bè có nhắn nhủ gì không. (Mình không có tắt máy lúc đi học, để thế để có gì Nhã login vào phá chơi ;)).)

Kết thúc mấy công việc thường nhật là đã 11 giờ kém rồi. Còn phải lo cái vụ Faraday nữa, rất là oải. Phần lớn là mình đem bài tới trường làm (và chép). Chứ ở nhà không có lúc nào mà làm kịp cả. Mà không chỉ mình mới vậy, còn khá nhiều đứa khác cũng lao đao với cái sự học của năm 12.

Thời gian

[ 12.9.2007 ]

<!-- Viết nhảm lấy tinh thần -->

~X( ~X( bây giờ thời gian càng lúc thời gian trở nên càng xa xỉ. Đắt bằng 10 lần so với cùng kỳ năm ngoái. Giờ mới thấy cái năm 12 nó vất và tới thế nào. Mình nhận ra, thực chất bài vở không nhiều lên là bao, nhưng năm nay mình chịu ngồi vào bàn làm bài nhiều hơn thấy rõ. Nhớ năm ngoái nhiều khi chả thèm làm bài nào, thầy cô cũng dễ, không gắt gao. Còn năm nay, tự dưng siêng lên hẳn, không ai bắt mà ngày nào cũng ráng thức làm cho hết bài rồi mới ngủ.


Thế nhưng vẫn còn những thứ khác chi phối vào lượng vốn thời gian ít ỏi của mình. Nhiều nhất vẫn là Aptech, rồi tới những thú vui khác như blog hay tình cảm, bạn bè... tùm lum tà la. Những cái đó biết là tốn thời gian nhưng ko cách nào bỏ được. Cuộc sống mà :-??.

Để thay đổi một phần nào đó trong cuộc sống đang vô cùng chán nản của mình, hôm nay mình cùng tụi bạn "đào tẩu" đi uống càphê ở BUD's (tụi bạn bao gồm: Thúy Anh, Nhã, Tuyền, Khôi). Đây có lẽ là lần thứ 2 đi uống càphê kiểu này. Lần trước là đi với chị Trang, anh Andreas và anh Stephen ở tầng 32 của Trung tâm thương mại SG (hình như vậy). Mấy cái tên của mấy loại cà phê mình còn không nhớ nổi (nhớ mỗi cái Capucino). Ngồi đấy tới 1 giờ hơn, rồi về. Thúy Anh đòi chở mới ác. Trời có vài giọt mưa, nhưng may là không lớn lắm. Về nhà ăn qua loa rồi ngủ lấy sức, chiều đi học Aptech nữa.

Giá mà trên LHP học với cái kiểu ở Aptech thì đỡ biết bao. Không có cái màn tập chép. Không thúc ép học sinh, đứa nào không học thì thi rớt ráng chịu. Học như vậy mới thoải mái, chứ... :-<. Tối 9 giờ hơn về tới nhà, ăn uống vào là 10 giờ, lên phòng check coi bạn bè có nhắn nhủ gì không. (Mình không có tắt máy lúc đi học, để thế để có gì Nhã login vào phá chơi ;)).)

Kết thúc mấy công việc thường nhật là đã 11 giờ kém rồi. Còn phải lo cái vụ Faraday nữa, rất là oải. Phần lớn là mình đem bài tới trường làm (và chép). Chứ ở nhà không có lúc nào mà làm kịp cả. Mà không chỉ mình mới vậy, còn khá nhiều đứa khác cũng lao đao với cái sự học của năm 12.

Sunday, September 9, 2007

Web Development

[ 8.9.2007 ]

Tao mong đợi mày từ tận thứ 2 đầu tuần rồi. Chờ đợi mòn mỏi suốt 30 tiết học ở trường, 18 tiếng ở Aptech. Chỉ mong mỗi cái lúc được gặp mày. Mỗi một phút không có mày là tao lại mệt mỏi, ăn ngủ không yên. Đến lúc nhìn thấy mày, là tao lại tỉnh táo, vui lên gấp bội :">. Mày chính là buổi tối thứ Bảy của tao :)). Tối nay, ta đã gặp được mày.

Sáng nay, tao không được học lớp 12 mày ạ. Tao phải học lại lớp 1, môn tập viết. Tao phải chép thật chính xác, đầy đủ những gì mà các "giáo viên cấp 1 yêu quý" của tao viết lên bảng. Chép lấy chép để, không ngừng lại nói chuyện kịp - cái này còn tệ hơn lớp 1. Trong 1 cái "chuồng chuyên" mà điện cứ phụt lên phụt xuống, như là nến vậy. Chắc "họ" muốn hs trong chuồng phải khổ luyện để thành đạt như bác Mạc Đỉnh Chi ngày trước vậy. Mà chỉ có "hàng cũ" tụi mình mới cúp điện, còn bọn đàn em lớp 10 mới vào trường thì vẫn sáng trưng. Cái này gọi là vắt chanh bỏ vỏ ấy mà :-w, lậu thật.

Rời khỏi LHP, về nhà tẩm bổ (bao gồm ăn và ngủ) lấy lại phong độ rồi lại phải mò ra Aptech để làm bài kiểm tra môn thứ 3 - HDJ+DWMX (Web page Programming with HTML, DHTML & Javascript và Web Page Designing with Dreamweaver, gọi chung là Web Development 8-}). Cái môn quái quỷ này học cũng 4-5 tuần chứ ít gì, 2 cuốn sách cộng lại là gần 900 trang A4 bằng tiếng Anh. Tài liệu ôn tập lý thuyết là 300 câu hỏi trắc nghiệm. Luyện tập thực hành qua 10 bài. Đã thế thầy còn nén chương trình lại 4 buổi 8-} 8-}... (kể khổ thì còn dài, không biết chừng nào mới hết). Nhưng thật ra, mình có ôn chữ nào đâu :, có muốn ôn cũng không nổi. Buông, tới đâu thì tới, bèo dạt mây trôi :)).

Lên đường đi thi mà người không đem theo cái gì. Không bút, không cặp, không tài liệu. Mà mình cũng khuyên các bạn nào sau này có thi Aptech thì hãy làm giống mình, không cần đem theo cái gì hết, trừ cái thẻ sinh viên ra thôi. Đem theo vừa nặng nề mà lại thừa thải. Và thế là tay không lên ra trận. Cái Aptech này chậm chạp kinh khủng, mình đã ngủ trễ 15 phút để mong vào là làm bài ngay, mà vẫn phải đứng đợi thêm một lúc. Đã vậy, vào làm thì hệ thống có vấn đề, phải đổi password toàn bộ. Đổi xong thì mọi người đều làm bài đc, trừ mình. Thế là lại phải đợi password mới :-w. Cả thẩy trễ 30 phút - trong khi thời gian làm bài có 30 à.

Bài thi Objective thì đúng là trên mây dưới bể, đọc vào là thấy đuối. May mà bà "giám thị coi thi" là bà con với... bụt. Hiền kinh khủng, phòng có 6-7 người mà hỏi bài như điên. Có triển vọng điểm cao rồi. Rồi tới môn thực hành 8-}. Môn nay đúng là có truyền thống dễ. Trong lúc học thì bài thầy cho đúng khó, ra thi dễ òm. Validate có 2 field, rồi chỉ có mỗi vụ in ra. Thậm chí không có phần ghép hình trong Dreamweaver nữa @-). Nói chung là bài này mình làm tốt hơn mình nghĩ trước khi đi #:-s.

Và sau tất cả những khó khăn trên, mình cũng có một tối cuối tuần nhẹ nhàng, nằm không coi đá banh (tới hết hiệp 1). Xong rồi ông (the only ♂) đi ngủ, 3 ♀ thì coi gala cười. Làm mình không nơi nương tựa. Đành phải lên lầu online. Mà cũng chả có VIP nên thôi, ngủ sớm một buổi vậy (:|. Tạm biệt weekend night ngắn ngủi.

Web Development

[ 8.9.2007 ]

Tao mong đợi mày từ tận thứ 2 đầu tuần rồi. Chờ đợi mòn mỏi suốt 30 tiết học ở trường, 18 tiếng ở Aptech. Chỉ mong mỗi cái lúc được gặp mày. Mỗi một phút không có mày là tao lại mệt mỏi, ăn ngủ không yên. Đến lúc nhìn thấy mày, là tao lại tỉnh táo, vui lên gấp bội :">. Mày chính là buổi tối thứ Bảy của tao :)). Tối nay, ta đã gặp được mày.

Sáng nay, tao không được học lớp 12 mày ạ. Tao phải học lại lớp 1, môn tập viết. Tao phải chép thật chính xác, đầy đủ những gì mà các "giáo viên cấp 1 yêu quý" của tao viết lên bảng. Chép lấy chép để, không ngừng lại nói chuyện kịp - cái này còn tệ hơn lớp 1. Trong 1 cái "chuồng chuyên" mà điện cứ phụt lên phụt xuống, như là nến vậy. Chắc "họ" muốn hs trong chuồng phải khổ luyện để thành đạt như bác Mạc Đỉnh Chi ngày trước vậy. Mà chỉ có "hàng cũ" tụi mình mới cúp điện, còn bọn đàn em lớp 10 mới vào trường thì vẫn sáng trưng. Cái này gọi là vắt chanh bỏ vỏ ấy mà :-w, lậu thật.

Rời khỏi LHP, về nhà tẩm bổ (bao gồm ăn và ngủ) lấy lại phong độ rồi lại phải mò ra Aptech để làm bài kiểm tra môn thứ 3 - HDJ+DWMX (Web page Programming with HTML, DHTML & Javascript và Web Page Designing with Dreamweaver, gọi chung là Web Development 8-}). Cái môn quái quỷ này học cũng 4-5 tuần chứ ít gì, 2 cuốn sách cộng lại là gần 900 trang A4 bằng tiếng Anh. Tài liệu ôn tập lý thuyết là 300 câu hỏi trắc nghiệm. Luyện tập thực hành qua 10 bài. Đã thế thầy còn nén chương trình lại 4 buổi 8-} 8-}... (kể khổ thì còn dài, không biết chừng nào mới hết). Nhưng thật ra, mình có ôn chữ nào đâu :, có muốn ôn cũng không nổi. Buông, tới đâu thì tới, bèo dạt mây trôi :)).

Lên đường đi thi mà người không đem theo cái gì. Không bút, không cặp, không tài liệu. Mà mình cũng khuyên các bạn nào sau này có thi Aptech thì hãy làm giống mình, không cần đem theo cái gì hết, trừ cái thẻ sinh viên ra thôi. Đem theo vừa nặng nề mà lại thừa thải. Và thế là tay không lên ra trận. Cái Aptech này chậm chạp kinh khủng, mình đã ngủ trễ 15 phút để mong vào là làm bài ngay, mà vẫn phải đứng đợi thêm một lúc. Đã vậy, vào làm thì hệ thống có vấn đề, phải đổi password toàn bộ. Đổi xong thì mọi người đều làm bài đc, trừ mình. Thế là lại phải đợi password mới :-w. Cả thẩy trễ 30 phút - trong khi thời gian làm bài có 30 à.

Bài thi Objective thì đúng là trên mây dưới bể, đọc vào là thấy đuối. May mà bà "giám thị coi thi" là bà con với... bụt. Hiền kinh khủng, phòng có 6-7 người mà hỏi bài như điên. Có triển vọng điểm cao rồi. Rồi tới môn thực hành 8-}. Môn nay đúng là có truyền thống dễ. Trong lúc học thì bài thầy cho đúng khó, ra thi dễ òm. Validate có 2 field, rồi chỉ có mỗi vụ in ra. Thậm chí không có phần ghép hình trong Dreamweaver nữa @-). Nói chung là bài này mình làm tốt hơn mình nghĩ trước khi đi #:-s.

Và sau tất cả những khó khăn trên, mình cũng có một tối cuối tuần nhẹ nhàng, nằm không coi đá banh (tới hết hiệp 1). Xong rồi ông (the only ♂) đi ngủ, 3 ♀ thì coi gala cười. Làm mình không nơi nương tựa. Đành phải lên lầu online. Mà cũng chả có VIP nên thôi, ngủ sớm một buổi vậy (:|. Tạm biệt weekend night ngắn ngủi.

Friday, September 7, 2007

Ngày toàn dân đưa trẻ tới trường

[ 5.9.2007 ]

Hôm nay dự ngày khai giảng cuối cùng của thời phổ thông rồi, mà cảm xúc không gì khác. Chỉ có một chút nhớ lại cái thời lớp 1. Hồi đó học lớp 1/5 cùng với thằng Khôi hói. Đi khai giảng thật thú vị. Cũng phải lên trước một ngày để tổng dợt. Cũng phải đi tới đi lui. Chỉ có cái không phải tập hát quốc ca, vì quá bé :)). Hồi đó, xếp hàng là phải 2 bạn cùng hàng nắm tay nhau, đi đều đều ra sân trường. Lớp một mà, phải đi một vòng để nhà trường có thời gian giới thiệu tên lớp, tên giáo viên và sĩ số. Đi đầu hàng là lớp trưởng, tay cầm theo một quả bóng màu hồng (chắc là đỏ nhưng sau 12 năm, nó phai mất phần nào) to thật to.


Ngày khai giảng đó là ông chở đi. Ông chở mình đi học suốt mấy năm cấp I, cũng có khi là mẹ. Có một lần ông chở mình làm sao mà mình rớt ra khỏi xe :)), thế mà ông không hề hay biết :-s. May mà không sao #:-s. Lại còn phải chạy theo ông để gọi ông lại. Từ hồi đó, tai ông đã điếc lắm rồi. Ngoài ra ông còn nhiều sự tích hấp dẫn trong chuyện chở các cháu của mình đi học. Kể không hết đc ;)).

Tỉnh mộng, quay lại thực tại ngày 5.9.2007 tại sân trường ẩm ướt. Mặt trời càng ngày càng lên cao hơn. Bóng mát cũng theo đó mà thu nhỏ dần. Tránh mãi cũng không được → ngồi nắng luôn chứ sao :-??. Ngồi ở một góc của trường quan sát từng lượt... thủ khoa và á khoa đại học kỳ vừa rồi bước lên nhận giải. :-s càng ngày hình như số lượng người được nhận quà giảm dần. Năm ngoái còn đông đông, năm nay chỉ còn khoảng 30 người. Có thể nhiều hơn mà mình không nhìn thấy hết đc. Ngồi đây cũng không thể xem cho đàng hoàng tiết mục "mua vui" (:"> nói hơi quá) của đội văn nghệ. Ngồi thế này chỉ thấy cái loa, cái gốc cây và cái lưng của bạn Ngô xinh :)).

Tới màn cuối, thả bong bóng :)). Nói tới bong bóng là nghĩ tới thằng Khôi. Dậy từ sáng sớm để đi mua bong bỏng với giá sỉ, về đây bán lẻ :)). Nó ham kinh doanh thế không biết. Chỉ tiếc là cộng sự của nó, Vân Anh - tức bà cả của mình - không có tinh thần kiếm tiền cho lắm nên đã ngủ quên. Kéo theo việc 2 đứa đó đến trễ, và được hưởng ánh mắt sát thủ của thầy chủ nhiệm :)). Nhưng cuối cùng thì việc kinh doanh của 2 người cũng khá thành công, bán được 37k tiền bóng và lớp vẫn có một chùm bóng hoành tráng. Cựu trưởng - A Trâm - tay cầm chùm bóng đứng dậy để thả. Chắc Trâm nghĩ, thả thẳng lên thì kẹt cái tán cây ở trên, thế là Trâm lấn sang A2 một khúc rời mới thả. Nhưng Trâm à, Trâm không tính tới chuyện gió rồi ;)), và thế là, chùm bóng không mắc vào cây, nhưng lại mắc vào máng nước =)). Bó tay → rớt đại học rồi :((.

Xong việc là mình thắng tiến về nhà bằng cái xe ì ạch của thằng Sơn béo. Nhưng thế là may rồi, cònh hơn ngồi xe buýt 30 phút. Hôm nay không thi môn Dreamweaver, đổi lịch rồi. Thế là mình có một buổi chiểu rảnh rang. Remote login vào máy Nhã, vô tình chat với bạn Ngô xinh :">. Rồi mò ra blog và flickr của bạn đó luôn ;)).

Tối đi học Aptech mới vui, tuy đã qua một tuần rồi, nhưng mà mình vẫn nhận đc một món quà sinh nhật. Món quà này tới từ anh Thái Nguyên ;)). Ông này hơn mình 12 tuổi, trong nhóm của mình ở Aptech - đang làm ở công ty đồ họa... nào đó - độc thân, chưa có bạn gái :)). Ai có nhu cầu liên hệ gấp. Anh này tặng mình 2 cuốn sách Cửa sổ tâm hồn và Quà tặng cuộc sống. Cộng thêm của mẹ là mình nhận đc 3 cuốn sách tâm lý cả thẩy, đọc tới bao giờ mới xong hả trời :-s.

Ngày toàn dân đưa trẻ tới trường

[ 5.9.2007 ]

Hôm nay dự ngày khai giảng cuối cùng của thời phổ thông rồi, mà cảm xúc không gì khác. Chỉ có một chút nhớ lại cái thời lớp 1. Hồi đó học lớp 1/5 cùng với thằng Khôi hói. Đi khai giảng thật thú vị. Cũng phải lên trước một ngày để tổng dợt. Cũng phải đi tới đi lui. Chỉ có cái không phải tập hát quốc ca, vì quá bé :)). Hồi đó, xếp hàng là phải 2 bạn cùng hàng nắm tay nhau, đi đều đều ra sân trường. Lớp một mà, phải đi một vòng để nhà trường có thời gian giới thiệu tên lớp, tên giáo viên và sĩ số. Đi đầu hàng là lớp trưởng, tay cầm theo một quả bóng màu hồng (chắc là đỏ nhưng sau 12 năm, nó phai mất phần nào) to thật to.


Ngày khai giảng đó là ông chở đi. Ông chở mình đi học suốt mấy năm cấp I, cũng có khi là mẹ. Có một lần ông chở mình làm sao mà mình rớt ra khỏi xe :)), thế mà ông không hề hay biết :-s. May mà không sao #:-s. Lại còn phải chạy theo ông để gọi ông lại. Từ hồi đó, tai ông đã điếc lắm rồi. Ngoài ra ông còn nhiều sự tích hấp dẫn trong chuyện chở các cháu của mình đi học. Kể không hết đc ;)).

Tỉnh mộng, quay lại thực tại ngày 5.9.2007 tại sân trường ẩm ướt. Mặt trời càng ngày càng lên cao hơn. Bóng mát cũng theo đó mà thu nhỏ dần. Tránh mãi cũng không được → ngồi nắng luôn chứ sao :-??. Ngồi ở một góc của trường quan sát từng lượt... thủ khoa và á khoa đại học kỳ vừa rồi bước lên nhận giải. :-s càng ngày hình như số lượng người được nhận quà giảm dần. Năm ngoái còn đông đông, năm nay chỉ còn khoảng 30 người. Có thể nhiều hơn mà mình không nhìn thấy hết đc. Ngồi đây cũng không thể xem cho đàng hoàng tiết mục "mua vui" (:"> nói hơi quá) của đội văn nghệ. Ngồi thế này chỉ thấy cái loa, cái gốc cây và cái lưng của bạn Ngô xinh :)).

Tới màn cuối, thả bong bóng :)). Nói tới bong bóng là nghĩ tới thằng Khôi. Dậy từ sáng sớm để đi mua bong bỏng với giá sỉ, về đây bán lẻ :)). Nó ham kinh doanh thế không biết. Chỉ tiếc là cộng sự của nó, Vân Anh - tức bà cả của mình - không có tinh thần kiếm tiền cho lắm nên đã ngủ quên. Kéo theo việc 2 đứa đó đến trễ, và được hưởng ánh mắt sát thủ của thầy chủ nhiệm :)). Nhưng cuối cùng thì việc kinh doanh của 2 người cũng khá thành công, bán được 37k tiền bóng và lớp vẫn có một chùm bóng hoành tráng. Cựu trưởng - A Trâm - tay cầm chùm bóng đứng dậy để thả. Chắc Trâm nghĩ, thả thẳng lên thì kẹt cái tán cây ở trên, thế là Trâm lấn sang A2 một khúc rời mới thả. Nhưng Trâm à, Trâm không tính tới chuyện gió rồi ;)), và thế là, chùm bóng không mắc vào cây, nhưng lại mắc vào máng nước =)). Bó tay → rớt đại học rồi :((.

Xong việc là mình thắng tiến về nhà bằng cái xe ì ạch của thằng Sơn béo. Nhưng thế là may rồi, cònh hơn ngồi xe buýt 30 phút. Hôm nay không thi môn Dreamweaver, đổi lịch rồi. Thế là mình có một buổi chiểu rảnh rang. Remote login vào máy Nhã, vô tình chat với bạn Ngô xinh :">. Rồi mò ra blog và flickr của bạn đó luôn ;)).

Tối đi học Aptech mới vui, tuy đã qua một tuần rồi, nhưng mà mình vẫn nhận đc một món quà sinh nhật. Món quà này tới từ anh Thái Nguyên ;)). Ông này hơn mình 12 tuổi, trong nhóm của mình ở Aptech - đang làm ở công ty đồ họa... nào đó - độc thân, chưa có bạn gái :)). Ai có nhu cầu liên hệ gấp. Anh này tặng mình 2 cuốn sách Cửa sổ tâm hồn và Quà tặng cuộc sống. Cộng thêm của mẹ là mình nhận đc 3 cuốn sách tâm lý cả thẩy, đọc tới bao giờ mới xong hả trời :-s.

Thursday, September 6, 2007

Followers